Chap 21: Khi vị thần nổi giận (2)

354 23 4
                                    

Peanut với đôi mắt nhắm nghiền đang từ từ mở ra , mắt cậu nheo lại vì thứ ánh sáng phát ra từ đèn chùm , đầu đau quá những vết thương này nữa . Cậu nghĩ mình đã đi luôn rồi chứ , cậu muốn hét lên nhưng kì lạ thật nó cứ mắc nghẹn ở cổ họng , nước mắt cũng không rơi được ...

-" Thằng nhóc tỉnh rồi thưa lão gia" một tên cận vệ bước về phía chiếc ghế của người đàn ông trung niên

-" Tiếp tục đi " Lão cười khinh bỉ rồi lại nói tiếp "Phải dày vò nó ... nhớ đừng để nó chết" lão phất phất tay ý bảo tên kia tránh ra 

Bọn chúng lại tiếp tục hành hạ cậu . Chết tiệt ... 

Chúng nó không dùng thứ roi kia nữa mà chúng dùng những sợi lông vũ vờn lên những vết thương của cậu . Cảm giác tê dại , cậu muốn xé cả thân xác của mình ra . Rồi , chúng ngưng rồi dễ chịu hơn được một chút nhưng chúng sẽ không buông cậu dễ dàng như vậy đâu . Một tên cầm tóc cậu lôi cảm tưởng như từng mảng da đầu đang tách ra vậy , cậu muốn chống trả nhưng toàn thân bất động .....

Một tên cận vệ hớt hải chạy vào nói thầm gì đó vào tai lão già kia khiến lão ta nhăn mặt rồi đứng dậy , lão gầm lên rồi bỏ ra ngoài 

Lũ điên kia cũng đã dừng tay . Một thằng lại cầm đến một xi lanh vẫn là cái thứ kinh khủng ấy Crack Cocaine . Lão muốn cậu nghiện cái thứ ấy rồi tê liệt thần kinh mà chết à . Ngu ngốc , chừng này thì không đủ đâu . Cậu vì mệt quá nên lại ngất đi , hắn cầm lấy thứ kinh khủng ấy chuẩn bị trích vào tay cậu thì ...

"RẦM "

Cánh cửa kia bật mở ra . Bằng chút ý thức cuối cùng ... Là anh sao ? 

Đúng vậy chính là anh . Faker lạnh như một tảng băng đáy mắt hiện lên là vẻ xót xa và giận dữ , anh bước về phía cậu mặc cho bọn rác kia đang chĩa súng về phía anh , bọn nó sẽ không dám bắn đâu . Toàn bộ ở đây ngay trong này và ở ngoài kia nữa có rất rất nhiều người của anh đang bao vây . Faker bế cậu lên đưa cậu đi ra khỏi nơi bẩn thỉu này :" Pray việc còn lại giao cho anh " anh bỏ đi ngay sau khi nói xong bỏ lại hắn .Pray nhếch cười :" Không cần nhắc tôi đâu " 

Faker cứ thế đưa cậu ra ngoài không quên choàng lên người cậu chiếc áo khoác của anh . Ôm lấy người cậu ngồi vào trong chiếc xe đang chờ sẵn . Ánh mắt Faker hiện lên vẻ xót xa rõ rệt , anh vén những sợi tóc vương trên mặt cậu , đặt xuống đôi môi một nụ hôn ' để em phải chịu vất vả rồi '

--------------------------------------------

Trong kia .

Pray ra lệnh :" Bắt sống tất cả " giọng nói bình tĩnh đến khiếp sợ .

chưa đầy 10p sau tất cả những người ở đây đều bị bắt đi , chúng đều bị ngất xỉu . Khi tỉnh dậy ở trong phòng tối đó sẽ có rất nhiều điều thú vị đang chờ đợi chúng .

--------------------------------------------

Faker mang cậu vào phòng tắm nhẹ nhàng bỏ đi những thứ đồ vương trên người cậu . Trước mắt anh là chàng trai anh yêu , thân hình cậu ấy bao nhiêu vệt bầm tím , từng vết hằn đỏ đang rỉ máu . Máu trên người cậu rỉ ra và máu trong tim anh cũng vậy . Đau xót lau đi những vệt máu mặt anh nhíu lại vì sợ cậu sẽ đau hơn . Xong rồi .... anh bế cậu ra giường bôi thuốc lên từng vết đau của cậu mà trái tim anh không ngừng quặn lại .Đắp chăn cho cậu , anh ngắm nhìn bảo bối của mình chân mày dãn ra rồi . Bảo bối của anh sẽ sớm khỏe lại thôi vì anh là một người khá am hiểu về y học nên anh đảm bảo về điều này . Faker đã định gọi bác sĩ nhưng anh thực chẳng muốn bảo bối đang "Bung Lụa" của anh bị người khác nhìn thấy . 

[ Faker - Peanut  ] Này ... Tôi yêu emNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ