Chương 10 : Ngày Đặc Biệt Với Anh!!!!!

11 0 0
                                    

   Lúc đó, đèn sáng trưng. Rồi bài hát quen thuộc cất lên theo tốp người mang bánh."Happy Birthday To You! Happy Birthday To You! Happy Birthday Happy Birthday Happy Birthday To You! Chúc Mừng Sinh Nhật Anh!" – tôi hét lớn câu cuối.

Anh tôi ngạc nhiên." Mọi người...Mọi người....Chuẩn bị vì tôi sao?....Là thật phải chứ?......Mẹ, Linh, Thùy, các bạn, cảm ơn tất cả mọi người! – Anh tôi vui mừng nhận lấy chiếc bánh. Chiếc đèn lại bị tắt nhưng không khí đã thay đổi rõ rệt, từng tràng pháo tay cổ vũ cho anh tôi.

Đặt cây pháo trên mặt bánh và 10 cây nến xung quanh, Thùy bắt đầu đốt lên những ngọn nến bé xinh, vui mắt. Đốt xong, anh tôi nhắm mắt, ước một ước mơ gì đó không ai có thể biết, rồi vui vẻ mở mắt thôi nến. Những lời ca lại vang lên đầy sự vui mừng. "Mừng Ngày Sinh Một Đóa Hoa! Mừng Ngày Sinh Một Khúc Ca! Mừng Ngày Đã Sinh Cho Cuộc Đời Ngàn Bông Hoa Tươi Rực Rỡ.....! ......" – tiếng hát chứa đựng sự vui mừng của mọi người dành cho anh tôi trong ngày trọng đại – ngày mà 20 năm về trước anh tôi cất tiếng khóc đầu đời. Hát xong thì đến phần đốt pháo. Ba...!Hai...!Một...! Tiếng pháo vang lên. Xẹt xẹt xẹt! – vang lên rồi pháo cũng cháy dần cháy dần. Trong lúc pháo còn cháy, mọi người vỗ tay còn anh tôi lại là người hát. Pháo tắt dần rồi cũng tắt ngúm. Đèn được bật trở lại. Không gian như ấm cúng hơn dù dưới những ánh nến chúng thoải mái hơn nhiều. Anh tôi đứng dậy, bước đến trước mọi người. " Hôm nay là ngày sinh nhật tớ. Và cũng là sinh nhật lần thứ 3 của tớ. Mặc dù đã bước sang tuổi 20 những tớ mới chỉ trải qua 2 lần sinh nhật và lần này là lần thứ 3. Tớ rất cảm ơn các bạn, đặc biệt là mẹ, Linh, cảm ơn vì đã luôn bên tớ, luôn sát cánh cùng tớ trên chặng đường trưởng thành. Thùy, đây là lần đầu anh biết em, và cũng là lần đầu anh biết yêu. Có thể cho anh trở thành người yêu của em được chứ?" – "Đây là cầu hôn sao?" – tôi nghĩ thầm.

Thùy xúc động. "Được. E-em đồng ý. " – cô nàng bật khóc vì vui sướng. Anh tôi đứng dậy, ôm chầm lấy Thùy.

Thùy vỡ òa trong sung sướng. Tôi ngạc nhiên, rồi vui vẻ ôm lấy mẹ. "Cảm ơn mẹ....."

Sau đó, mọi người vui vẻ ăn bánh. Bỗng có người bày trò "Trét Bánh Vào Mặt " được rất nhiều người hưởng ứng. Chúng tôi thi nhau trét bánh vào mặt. Kem xanh kem đỏ bê bết trên mặt mỗi người nhưng ai cũng vui. Tiếp đó, anh tôi được mọi người rủ rê chơi "Quay Chai Nói Thật". Chẳng hiểu thế nào mà anh tôi đồng ý luôn. Tôi là người quay đầu tiên. Tôi bắt đầu cầm chai, rồi quay. Đầu chai dừng lại đúng chỗ của Thùy.

Ngạc nhiên và bất ngờ, tôi xắn tay áo lên như sắp "làm thịt" làm cô nàng run run bấu xíu vạt áo anh tôi.

- Yên tâm, Linh nhìn thế mà nó thế đấy!

- Thế em mới sợ nè!

- Thôi, xem Linh nó hỏi gì kìa!

Thùy gật đầu rồi quay về phía tôi.

- Câu hỏi đây : Cậu có thật sự thích anh tớ?

- Ờ.....Ừm...Biết trả lời sao nhỉ?

- Thời gian không còn nhiều ... Tích tắc tích tắc – tôi vờ làm tiếng đồng hồ chạy.

- Có. Rất nhiều.....! – mãi cô nàng mới thốt lên.

- Sáng nay, lúc lập kế hoạch là tớ sẽ dẫn anh cậu lên nhà tán gẫu đến đúng giờ, nhưng sự cố ở cổ chân tớ là thật và trước khi trò chuyện tớ nghĩ là anh cậu không thú vị cho đến khi trò chuyện, tớ mới thấy anh cậu có rất nhiều điểm chung với tớ, rất hợp....Ngoài ra, những câu chuyện mà anh ấy kể về cuộc sống cũng rất thú vị, lôi cuốn tớ. Cũng vì lý do đó mà suýt tớ trễ giờ...! – cô nàng nói, mặt càng lúc càng đỏ bừng bừng như bị say nắng. Đúng, cô nàng đang bị "say nắng" anh tôi mà! - tôi chép miệng.

    Đón xem Chương 11 nha :))

                                                             Bạch Băng

Tình bạn là gì ?Where stories live. Discover now