Khởi My làm việc trong một bệnh viện lớn, trong vị trí của một nữ y tá trực đêm. Bình thường, công việc của cô chỉ có lau dọn vệ sinh và chăm sóc các bệnh nhân, có gì buổi tối khi họ cần thì đến giúp họ. Công việc này đòi hỏi sức lực cũng phải khỏe và đặc biệc là phải thức cả đêm, nốc bao nhiêu cốc cà phê mới đủ.
Hôm nay bệnh viện bàn giao lại công việc cho các nữ y tá, cô là một trong số đó.
- Hoa Hoa, thay vị trí của Khởi My trong khoảng 3 tháng tới.
- Vậy tôi làm gì thưa sếp?
- Cô sẽ túc trực một bệnh nhân đặc biệt. Đây là yêu cầu riêng của cấp trên và gia đình bệnh nhân.
My chuyển đồ của mình về phía khu bệnh nhân đặc biệt. Đây là khu xây đặc cách cho các bệnh nhân có các triệu chứng lạ hoặc thời gian nghỉ ngơi cần được kéo dài. Cô chưa bao giờ đi tới khu này, nhưng có lẽ từ giờ trở đi đây sẽ là nhà ở của cô trong thời gian sắp tới. Để thuận tiện cho việc chăm sóc bệnh nhân, một phòng nhỏ xây ngay trong phòng bệnh của bệnh nhân được trang bị đầy đủ mọi thứ như một căn hộ riêng cho y tá. Việc My mang đồ đạc của mình đi cũng là để thuận tiện sống ở trong đó luôn.
Bệnh nhân của cô là Nguyễn Văn Khánh, 23 tuổi, điều trị ở đây đã hơn một năm, lí do hôn mê. Một năm trước anh phải phẫu thuật, do dùng liều thuốc mê cao nên dự tính sẽ hôn mê trong thời gian dài. Các bác sĩ cũng không dự đoán được anh sẽ cứ như vậy trong bao lâu. Một năm trôi qua không thấy động tĩnh, các bác sĩ tưởng bệnh tình anh sẽ tái phát hay anh cứ như vậy mà chết, nhưng không, cơ thể anh vẫn hoạt động bình thường, chỉ có điều anh vẫn cứ ngủ một giấc triền miên.
- Cảm ơn cô nhiều lắm, sau này phải nhờ cô nhiều.
Đón tiếp cMy là gia đình của bệnh nhân. Người mẹ nắm lấy tay cô, mắt chứa chan một niềm biết ơn vô hạn. Chẳng là mãi mới có người đồng ý chăm sóc cho con trai bà.
- Không có gì, bác cứ yên tâm. Cháu sẽ chăm sóc tốt cho con của bác.
***
Công việc của một y tá riêng cũng đơn giản y như y tá trực đêm; chăm sóc, vệ sinh cá nhân, thay quần áo... Cái vấn đề khó ở đây là bệnh nhân của bạn là người đang bị hôn mê, dây lằng nhằng gắn vào người, muốn làm mấy chuyện đó mà không vướng mắc vào dây mới là quan trọng.
- Khánh, thứ lỗi cho tôi, tôi sẽ phải thay đồ cho anh.
My cởi chiếc áo bệnh nhân lâu ngày không thay đã chuẩn bị phai màu, nhẹ nhàng cởi nó ra, trườn nhẹ khỏi người anh. Cả thân hình trắng cùng múi bụng tám múi siêu cấp hiện ra trước mắt. Công nhận, dù phải nằm viện lâu như thế nhưng body vẫn chuẩn, chỉ là gầy đi thôi (ước gì nhờ :3).
Cô lấy chậu nước ấm pha sẵn, nhúng khăn mềm vào đó rồi lau qua người anh. Làm nữ y tá cho một người đẹp trai cũng có cái tiện của nó nhỉ, nhưng mà mặt cô đỏ như quả cà chua chín, lau tới bụng của anh mà cảm giác y như giặt quần áo vậy. (Bụng tám múi chả khác gì cái dụng cụ giặt quần áo bằng gỗ của các cụ ngày xưa :)) ).