Hermione khẽ mở mắt, cô cảm thấy đầu óc đau buốt, trần nhà trở nên rõ ràng hơn. Cô khẽ động đậy tay mình và cảm thấy có cái gì đó đang đè lên. Cô cố gắng nhìn rõ thì thấy 1 gương mặt với cái đầu màu bạch kim đang gục bên trên tay cô, không ai khác ngoài Malfoy, bàn tay cô ấm nóng, vì cậu đang dùng cả 2 tay mình để giữ lấy tay Hermione.
- Hermione, em tỉnh rồi?- Malfoy bị sự động đậy của Hermione làm cho tỉnh giấc. Cái cổ nghiêng quẹo của cậu đã mỏi nhừ, vì cậu gục xuống cạnh Hermione thiếp đi rất lâu. Nhưng cậu vẫn nhanh chóng nhổm dậy, tay chân lúng túng muốn ôm Hermione nhưng sợ làm cô đau.
- Anh đã ở đây cả đêm sao?- Hermione mỉm cười yếu ớt, mặt vẫn tái nhợt, cô thấy cả cơ thể như vừa bị nghiền ra vậy, rã rời đến không muốn cử động.
- Đêm nào cũng vậy.- Malfoy rót cho Hermione 1 cốc nước, đỡ cô dựa lên thành giường, nụ cười của cậu hơi mệt mỏi, mặt hốc hác hơn nhưng vẫn vui vẻ.
- Ôi Merlin, thế em đã ngất được bao lâu rồi?- Hermione chợt nhớ ra là mình bị đẩy ngã khỏi lầu 5, cô muốn động đậy, nhưng cái đầu đau buốt lại bắt cô ngồi im.
- 3 ngày, Hermione, em còn đau chỗ nào không? Bà Pomfrey nói là những cái xương gãy của em đã lành hẳn rồi. Em còn nhớ gì không?- Malfoy mỉm cười ngồi xuống cái ghế đầu giường.
- Em đang chuẩn bị về ký túc xá lấy sách, cầu thang ở lầu 5 đang quay đi và em bị 1 ai đó đẩy xuống cái lan can trống rỗng.- Hermione nhớ lại, cô đã không thể rút đũa phép kịp lúc để làm cho mìmh 1 cái cục bông xốp đỡ lấy hay vài bùa chú nào đó.
- Là Millicent Bulstrode đã đẩy em. Bọn tôi đã bắt được cô ta rồi. Và cô ta sẽ phải trả giá cho việc này. Xin lỗi em, Hermione, cô ta đã ghen tị với em, vì tôi yêu em thay vì cô ta.- Malfoy mỉm cười với Hermione, rồi hôn nhẹ lên tóc Hermione trước khi đứng dậy.- Tôi sẽ đi báo cho giáo sư McGonagall.
- Draco, đừng đi.- Hermione nhướn người ôm lấy Malfoy thật chặt, mặc kệ cái đầu đang muốn nổ tung của mình. Cô cảm thấy không an toàn, cô cần Malfoy ở đây, ngay lúc này.
- Được rồi, nhưng ít nhất hãy để tôi báo với bà Pomfrey, được chứ, vài giây thôi, Hermione. Tôi hứa nình sẽ luôn ở trong tầm mắt của em.- Malfoy khẽ xoa đầu Hermione rồi tới gõ cửa phòng bà Pomfrey.
- Tạ ơn Merlin, trò đã tỉnh, Granger. Mau uống cái này vào, nó sẽ giúp trò khá hơn.- bà Pomfrey vội vã cầm 1 cái khay đựng 1 cốc dung dịch màu hồng và 1 cốc nước lọc tới giường Hermione.- Ta sẽ báo với các giáo sư.- rồi bà vội vã trở về phòng.
- Em khá hơn chưa? Tôi sẽ làm mọi thứ để em cảm thấy tốt hơn.- Malfoy lo lắng hỏi, cậu cảm thấy ngượng khi nói điều đó. Trong khi nhìn Herrmione nhắm mắt nuốt hết thứ chất lỏng màu hồng xuống cổ và rùng mình.
- Em muốn 1 ít socola.- Hermione nhận ra đây là thời cơ tốt để "sai khiến" Draco, tên công tử quý giá nhà Malfoy kiêm bạn trai của cô, nên cô quyết định sẽ tận dụng triệt để cơ hội này. Cô giả bộ ngã mạnh người xuống giường, và như 1 điều hiển nhiên, Malfoy giơ tay đỡ lấy cô.
- Cẩn thận.- Malfoy nhíu mày không hài lòng, nhẹ nhàng đỡ Hermione nằm xuống rồi lấy 1 túi socola đá trong đống bánh kẹo cho cô.
BẠN ĐANG ĐỌC
Draco Malfoy x Hermione Granger: love or hate
Romance- Hermione à, bồ có chắc là bồ chọn đúng không?- Harry đẩy lại gọng kính, miệng cười méo xệch. - Mình khá lo về nó đấy.- Ron phụ họa, cậu ta như muốn hét lên. - Mình chắc mà.- Hermione mỉm cười, nhìn ánh nắng đầu tiên của mùa xuân chiếu xuống sân tr...