Chương 72: Hạ nhầm thuốc

1.5K 110 11
                                    

Chương 72: Hạ nhầm thuốc

Tác giả: Lãnh Phong

Edit: Tử Đằng

____________

Gần tờ mờ sáng Vu Nại bắt đầu ngủ vù vù, chờ đến lúc tỉnh dậy thì Lục Nham nói rằng Lam Phong và Mộ Thanh Húc đã đi ra ngoài. Hôm nay vẫn là ngày tiếp nhận ghi danh của mọi người. Vốn dĩ Ryan cũng muốn gọi Lục Nham cùng đi hỗ trợ nhưng Lam Phong nói Vu Nại chưa tỉnh nên để cậu ta ở lại đây chờ hắn

Ánh mắt của Lục Nham nhìn Vu Nại có chút lạ lùng. Mới đầu hắn không có để ý, thế nhưng bị nhìn mãi thì cũng phát giác ra có điểm không đúng. Tận đến khi Vu Nại nhận ra đây là lần thứ năm Lục Nham giật mình dời tầm mắt đang liếc nhìn mình đi chỗ khác thì hắn đành phải lên tiếng.

Ánh mắt Lục Nham nhìn hắn có chút hiếu kỳ, còn có chút xăm xoi nhiều chuyện.

Vu Nại buông đũa, ngẩng đầu nhìn Lục Nham, thở dài hỏi: "Tiểu Nham, cậu đã nhìn chằm chằm tôi nửa giờ rồi. Đến tột cùng là có chuyện gì?"

Ạch, Lục Nham bị bắt quả tang vội vàng dời tầm mắt đi chỗ khác, vẻ mặt có chút chột dạ, ấp úng không nói nên lời.

"Tiểu Nham, rốt cục thì cậu muốn nói cái gì?"

Lục Nham hít sâu một hơi lấy dũng khí rồi đáp: "Tiểu Nại à, cậu cùng Lam Phong đại nhân là đạo lữ sao?"

Vu Nại ngây người, khóe miệng co giật, giọng nói trở nên âm trầm đáng sợ: "Là ai nhiều chuyện với cậu như vậy?"

"Ryan nói với tôi như vậy đó. Cậu ấy nói hai người là đạo lữ nên ngủ chung là chuyện bình thường."

Dường như Vu Nại hiểu ra được điều gì, tiếp tục hỏi: "Đây chính là lí do cậu ngồi nhìn chằm chằm tôi nửa giờ?"

Lục Nham đỏ mặt, xấu hổ đáp: "Cũng không phải. Tối qua Ryan nói với tôi mấy chuyện mà đạo lữ phải làm với nhau. Cho nên tôi hiếu kỳ muốn nhìn xem trên người cậu có lưu lại vết tích gì không."

'Oành' một tiếng, đầu Vu Nại nổ tung. Lục Nham nhìn thấy tảng đá ở trước mặt họ trong nháy mắt vỡ tan. Sắc mặt Vu Nại trở nên nghiêm trọng khiến cậu ta sợ hết hồn.

"Tiểu Nại, cậu không sao chứ?" Lục Nham cẩn trọng mở miệng, trong lòng sợ hãi. Cậu biết Vu Nại là Linh Tu, tinh thần lực cường đại đến kinh người. Tảng đá bị vỡ kia chính là kiệt tác của hắn.

"Không sao." Vu Nại khẽ cắn rằng, thầm đem Lam Phong mắng trăm ngàn lần. Còn nữa, hắn không ngờ rằng Ryan lúc bình thường luôn cười hì hì với hắn vậy mà lại đi hùa theo Lam Phong sau lưng hắn. Gì mà chuyện hai đạo lữ phải làm với nhau chứ, bọn họ chỉ đơn giản là lên giường đi ngủ thôi nha. Huống chi hắn còn chưa được mười bốn tuổi!

"Sao Ryan lại nói với cậu chuyện này?" Vu Nại nhớ tới một vấn đề. Dựa theo sự hiểu biến của hắn với Ryan thì cậu ta hẳn sẽ không lắm mồm nhiều chuyện như vậy.

Lục Nham thoáng chốc mờ mịt, lắc đầu đáp: "Không biết. Hôm qua Ryan kể cho tôi nghe rất nhiều chuyện về việc tu luyện, còn nói một người tu luyện đến thời điểm nhất định phải tìm được đạo lữ để cùng song tu. Có như vậy việc tu luyện mới có tiến triển nhanh. Cậu ấy còn hỏi tôi có đạo lữ hay chưa nữa á." Nói xong Lục Nham bất giác đỏ mặt.

[Đang tiến hành] Dị thế chi phế tài nghịch tậpNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ