Thạch Phi Hiệp buông xuôi, y như dê chờ thịt. Không thể ngờ Gin lại độc ác tới vậy, đã kéo hắn xuống nước, còn không quên vạch trần mọi đường đi nước bước ra ngoài cho kẻ địch xem, quả là chước cao thâm nhất – đồng quy vu tận.
Gin nói với Antonio: "Ngươi nghe hết rồi chứ?"
Antonio thản nhiên nhìn Thạch Phi Hiệp, "Ừm."
Gin mong chờ nhìn hắn, "Thế ngươi tính sẽ làm gì?"
Antonio chỉ nhìn người đang lơ lửng giữa không trung không nói lời nào.
Thạch Phi Hiệp cứ như trăn trối, hét ầm lên: "Ta làm thế chỉ vì bất đắc dĩ, chỉ tại Gin uy... hưm hưm."
Gin mỉm cười với người nào đó đã bị bịt miệng, "Xin lỗi, ngươi ồn quá."
...
Thạch Phi Hiệp trừng mắt nhìn đầu sỏ gây nên tội ác, không quên dùng ánh mắt tội nghiệp quay sang cầu xin Antonio thương tình.
Hình như Antonio đã bắt được lòng thành khẩn của hắn, từ tốn nói: "Thực ra, hắn chỉ là đồng lõa đúng không."
Gin mặt dày cười: "Không ăn thịt cũng uống nước canh. Không thể trừng phạt hung thủ, giết đồng lõa xả hận cũng sướng."
...
Ngàn vạn lần đừng nghe lời Gin, ngàn vạn lần đừng hạ thấp mục tiêu như thế! Oan có đầu nợ có chủ, nhất định không được sợ cường quyền, không được ngại hiểm nguy, vĩnh viễn phải hướng lên phía trước.
Thạch Phi Hiệp dùng ánh mắt gian nan muốn thốt thành lời.
Antonio dường như còn đương suy nghĩ, có vẻ lời Gin quả có trúng góc tim đen nào đó.
"Các ngươi đang chơi gì thế? Ta tham gia được không?" Asmar đột ngột xuất hiện ở đầu hành lang, cười cười bước tới.
...
Ánh lửa hy vọng vừa bùng cháy trong mắt Thạch Phi Hiệp tắt lụi.
Bởi vì Asmar vừa đến, lập tức chân chó đứng giữa Gin và Antonio, quay trái nhìn phải, hai viên cầu trong hốc mắt ghi chữ sùng bái tràn ngập, "A, là Gin sao, a a, là Antonio sao... các ngươi đang chơi gì? Ta tham gia được không? Mà, không, cho ta sờ tay các người trước được không?"
Gin đưa tay giấu sau lưng, "Không cho sờ."
...
Asmar quay sang cười nịnh nọt với Antonio.
Antonio chầm chậm vươn tay.
Asmar kích động, cúi đầu –
Choẹt!
Một tiếng hôn rõ to.
Từ góc nhìn của Thạch Phi Hiệp, hắn có thể thấy rõ ràng đầu lưỡi Asmar.
...
Gin lùi xa ba bước.
Thạch Phi Hiệp trên không cố gắng giật người về phía sau.
Antonio mặt không suy chuyển rút lại bàn tay đã ướt sũng.
...
Đó là chính là cái gọi là định lực.
BẠN ĐANG ĐỌC
Con thuyền Noah - Tô Du Bính
Science FictionHài hước - Thần bí - 1vs1 Tác phẩm này của nhà Hiệp sĩ hạt đào ba táo làm mình chỉ copy để dành đọc lúc không có mạng thôi. Mong các bạn đừng re phọt =))) tội con cháu em tội nghiệp ạ Editor: Tsuki813 Beta Reader: Hiên