P1- Chương 9: Thủy thư

106 2 0
                                    

Chương 9: Thủy thư

Câu hỏi của Lăng Thiên Tông vừa ra, bốn phía nhất thời xôn xao, châu đầu ghé tai vào thảo luận, đổi theo thời gian, một giờ bốn khắc, một khắc thời gian ba chén trà, hai nén hương một chun trà, một nén nhang năm phút, một phút sáu đàn chỉ (*)

(*)Đàn chỉ chỉ khái niệm thời gian ở cổ đại, tương đương 7,2 giây.

Một nén hương đầu cũng không quá ba mươi đàn chỉ, thời gian một nén hương, làm sao có thể đàn lưu loát ba danh khúc cần ba nén hương mới có thể đánh xong, mà ba danh khúc này là ba phong cách cao nhất, cho dù tăng nhanh tiết tấu, kiểu này cũng vô cùng khó, chính là nhạc sư nổi danh nhất đương kim Đại Trăn Tần Bá Lan cũng không làm được.

Bên đó, Lăng Thiên Tông vỗ vỗ tay, đã có người mang đàn lên, đặt ở vị trí tiêu chuẩn nhất.

Thân đàn bạch ngọc bóng loáng, ta hơi nhíu mày, nhìn về phía thê tử của lễ bộ lại trung Hạ đại nhân Tào thị, nàng quả thực một mặt tươi cười nhìn ta, giữa hai hàng lồng mày, vừa có chút mong đợi lại vừa có chút áy náy.

Đây là ngọc cầm của Tào thị, nghĩ đến Lăng Thiên Tông sáng sớm liền tới thỉnh cầu nàng, định làm khó ta.

Chẳng qua là, ba khúc đàn, gảy đàn trong một nén nhang cũng không phải là không thể.

Ca ca đưa tay kéo ta, sắc mặc u ám, có chút phẫn uất.

Ta vỗ nhẹ tay hắn, thoải mái đứng dậy đi qua, ngồi trước ngọc cầm, hơi cười nhìn Lăng Thiên Tông: "Thế tử, bắt đầu đi."

Lăng Thiên Tông khiêu mi, trước mặt, đã có người bưng lên lư hương, hương trên lư đã đốt.

Ta cong môi cười một tiếng, mười nhóm tay đặt trên ngọc cầm, Tâng một tiếng, khúc nhạc nhanh mà dồn dập vô cùng trôi chảy trút ra, thời khắc này ta nhắm mắt lại, đàn say sưa, bao nhiêu năm rồi, không nhớ nổi cách lần đàn trước là bao nhiêu năm trước đây.

Ta đàn rất tập trung, ba khúc đàn từ thanh tú đẹp đẽ của non nước trong Cao Sơn Lưu Thủy đến khẩn trương sợ hãi nguy cơ tứ phía của thập diện mai phục, lại đến ý chí sục sôi mãnh liệt của Nghiễm Lăng Tản, khúc đàn kết thúc, không khỏi khiến người ta trợn mắt há mồm, cứng lưỡi trừng mắt.

Nén hương trên lư hương kia, cuối cùng cũng cháy hết điểm ánh sáng cuối cùng, ta nhẹ nhàng thong thả đứng dậy, phủi tay áo một cái hỏi Lăng Thiên Tông: "Thế tử, ta đã đánh xong ba danh khúc trong một nén nhang, như vậy, ngươi ra tiếp đề nữa đi!"

Bốn phía, là tiếng hít hơi thoát ra, Lăng Thiên Tông ô a há miệng không nói lên lời.

Tào thị lần này cũng kích động đứng dậy, mừng rỡ như điên bước đến bên cạnh ta sùng bái nắm tay, kích động nói: "Trương cô nươmg, ngươi...ngươi thật lợi hại, xin....xin hãy nhận ta làm đồ đệ!"

Nàng đã kích động đổi cả tôn xưng

Ta sững sờ một chút, Tào thị cuồng âm luật thực nằm ngoài dự liệu ta, ta bất đắt dĩ đưa tay lên đỡ nàng đang muốn quỳ xuống: "Hạ phu nhân, ta không nhận đồ đệ, người vẫn là miễn đi."

Thượng thần, xin dừng bước - Ly Á PhàmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ