3 năm sau.
Những tia nắng ấm áp làm tan chảy những bông tuyết lạnh giá, Naruto ngồi trước hiên tay ôm chặt ly trà nóng để sưởi ấm nhẹ nhàn thở một hơi thật thoải mái. Sasuke vì nhiệm vụ Orochimaru giao mà đi biệt tích gần một tuần làm Naruto cảm thấy rất sung sướng, cậu ước gì Sasuke cứ đi luôn đi đừng về nữa như vậy cậu thực sự rất hạnh phúc, ngày nào cũng phải nhìn bản mặt khó ưa của anh cậu thật không chịu nỗi nữa rồi.
- ha... thật thoải mái mái không có tên chết dẫm đó ở đây không khí trong lành hơn rất nhiều.
Naruto vui vẻ hít một hơi thật sâu tận hưởng sự tự do hiếm có này. Không có Sasuke ở đây bầu trời trong xanh hơn, cây cối tươi tốt hơn, muôn thú vui vẻ hơn, có thể cảm nhận được mùa xuân đang khéo đến trong sự hạnh phúc của cậu và quan trọng hơn hết Naruto sẽ không bị Sasuke hành cho không xuống giường được nữa chỉ nghĩ đến đó thôi cậu đã vui vẻ bật cười thành tiếng.
- có gì vui sao?
Giọng nói quen thuộc vang lên như bão tuyết tạt thẳng vào mặt mùa xuân cuốn nó bay xa khỏi Naruto trong tích tắc. Naruto cứng ngắt quay đầu lại nhìn Sasuke đang đứng sau lưng mình giật mình nhảy dựng lên.
- cậu... cậu... cậu về rồi sao?
Giọng hét mang theo sự kinh ngạc kèm theo một chút sợ hãi của Naruto làm Sasuke không hài lòng chau mày.
- thế nào... không muốn anh trở về?
- đúng vậy tốt nhất là chết mất xác ở xó xỉnh nào đó luôn đi.
Naruto miệng hét nhưng lại theo phạn xạ của con mồi nhỏ thấy thú ăn thịch mà lùi ra sau. Cậu thề là cậu không hề sợ Sasuke nhá chỉ là cậu không đủ sức đánh lại anh mà thôi, đúng chính là không đủ sức nên mọi cuộc đấu tranh dành tự do của cậu đều thất bại, nhất là những lúc ở trên giường T^T.
- vậy sao?
Sasuke lạnh lùng nhìn Naruto, cậu sợ hãi nuốt nước bọt những lúc anh như vậy đều rất đáng sợ, sau ba năm sống chung với anh cậu đã học được bí thuật thất truyền lâu đời đó là "nhìn mặt đoán tâm trạng của đối phương". Nếu Sasuke cười tươi và xoa đầu cậu chính là lúc cậu được an toàn, anh mà im lặng tốt nhất là không nên làm phiền, dùng ánh mắt băng giá nhìn cậu chính là báo động đỏ cho thấy sự nguy hiểm đang cận kề, còn lúc cười nhếch mép thì xác định rồi cậu sẽ không còn đường thoát thân.
- đúng vậy, tốt nhất là đừng về nữa.
Sasuke không hề tỏ ra tức giận mà từ tốn ngồi xuống nâng tách trà Naruto đang uống dở lên.
- này đó là của tôi nếu cậu muốn uống thì tự đi mà lấy.
Naruto nhào qua cướp lại ly trà liền bị Sasuke gõ vào tay ai oán nhìn anh uống hết ly trà. Hức... ly trà đó là cậu xém đốt cả nhà bếp mới pha được đó tại sao anh lại nhẫn tâm uống hết thành quả lao động miệt mài của cậu như vậy. Sasuke nhìn Naruto đang căm phẫn trừng mình mà bật cười kéo cậu vào lòng.
- này cậu muốn làm gì mau thả tôi ra.
Naruto đấm đá chân tay cố thoát ra nhưng lại bị Sasuke siết chặt như một lời đe dọa, cậu trừng mắt tức giận im lặng mặc anh muốn làm gì thì làm dù gì bị anh ôm cũng không phải lần đầu nhưng hình như những lần như thế Naruto đều bị Sasuke đe dọa mới ngoan ngoãn ngồi yên. Sasuke đặt cằm lên vai Naruto chậm rãi nhắm mắt cảm nhận hơi ấm từ người cậu. Mấy ngày qua xa cậu anh như phát điên lên rồi, không được nhìn thấy cậu cứ như là cực hình vậy, sáng thức dậy không thấy cậu, tối đi ngủ cũng không có cậu cuộc sông như vậy thật nhạt nhẽo.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ SASUNARU] TÔI YÊU CẬU.
UmorismoSau khi bị ngài Hokage đáng kính đem đi thử thuốc Naruto từ một chàng trai nam tính biến thành một con bánh bèo vô dụng, từ đó cuộc sống của cậu bị đảo lộn hoàn toàn. Trong một lần làm nhiệm vụ vô tình gặp lại Sasuke... Đoàn... sấm chớp ở đâu vậy n...