Sáng hôm sau, nó đeo cái balo nặng trũi trên vai mà cái mặt chảy ra nhìn bố mẹ và các anh yêu quý. Nó nhõng nhẽo.
M.Y : Các anh về có một tuần thôi mà con phải đi học hả? Con cho nghỉ đi!!!
Mẹ nó ngao ngán nhìn đứa con cưng, yêu mấy anh thật hay lấy mấy anh ra làm lí do để trốn học vậy??
Mama : Đi học! – Max phũ
Nó bĩu môi dài dài dài, ngồi xuống, đeo đôi giầy thể thao đen vào hậm hực chào mọi người để đi học. Nhà nó gần trường nên hôm nào cũng phải cuốc bộ, chán!
JK : Để con đưa em đến trường.
Nó phởn, lòng cảm kích ông anh hai tợn.
RM : Sáng sớm chập mạch à? Giờ này nhiều người đi lại lắm.
JK : Yên tâm, em sẽ ngụy trang đầy đủ mà.
Papa : Đi mau đi không trễ giờ kìa!
" Nae appa. Tạm biệt mọi người! " – Nó và Kookie đồng thanh
Ra khỏi cửa, nó tung tăng bước đi trên phố, mái tóc được tết gọn gàng đung đưa theo từng bước chân của nó khiến cậu bật cười. Myuong của cậu...vẫn còn bé lắm!
Nó quay lại, thấy Kook còn cách khá xa mình nên kiễng chân lên vẫy vẫy:
M.Y : Jung...à anh hai, mau lên. – Nói xong nó thở phào chợt nghĩ – " May quá, suýt nữa gọi tên anh ra, trời ạ, nguy hiểm thật! "
Bỗng có một làn gió lạ từ đâu thổi qua mát lạnh, khiến tà váy đồng phục của nó tốc lên, nó theo phản xạ, tay đưa xuống giữ tà váy khỏi ngọn gió hư hỏng kia, hai má khẽ ửng hồng.
Và cậu cũng vậy, mặt cũng phớt hồng nhưng rất khó để nhận ra còn riêng trái tim cậu giờ đây đang đập loạn xạ. Cái cảm giác này đến với cậu có lẽ là từ khi nó mười lăm tuổi chăng? Cậu nhớ không nhầm là vậy đó. Cậu điên mất rồi, phen này phải khẩn trương đi khám bác sĩ mất!
Con nhóc kia vẫn hồn nhiên quá thể đáng, chạy lại gần khoác tay anh trai mình rồi ngước đầu lên mỉm cười làm lộ ra hai cái răng thỏ.
M.Y : Đi học mà đi với cái tốc độ của anh là ngồi sổ miết à!
Tim cậu...nhảy cha cha cha tập hai!
Trời ạ, cái nụ cười đó khiến cậu ngây ngốc, nó cười quả thật rất rất đẹp, rồi kèm theo nụ cười tươi tắn đó là lộ ra đôi mắt cười cực dễ thương, không biết từ bao giờ cậu đã chết mê chết mệt cái nụ cười tỏa nắng đó rồi cơ chứ??!! Cậu...Cậu...bị bệnh tim bẩm sinh rồi! Cậu nghĩ vậy đó! ( au : JungKookie, anh ăn gì em cúng? )
--- Dãy phân cách tái xuất giang hồ :p ---
Vừa đến cổng trường, bắt gặp thân ảnh quá quen thuộc kia, nó chẳng biết động lực từ đâu lại có cái tự tin rằng sau tin nhắn hôm qua, hai người có thể cải thiện mối quan hệ, ít nhất trò chuyện cùng nhau như những người bạn nên đã vẫy tay chào:
M.Y : Anh Tae Woo!
Cậu trai đó khẽ liếc qua nó một cái thật lạnh rồi bước vào phía trong...cùng cô gái mang danh hiệu hoa khôi của trường.
YOU ARE READING
Yêu anh ?? Em có thể sao ?
FanfictionNó - đứa em gái cưng của JungKook - 1 thành viên của nhóm nhạc nổi tiếng BTS Nhưng rồi vào 1 ngày, nó đã phát hiện ra rằng .... nó chán ghét việc phải làm em gái của anh đến nhường nào bởi giữa anh trai và em gái ... thì chuyện tình cảm là có thể sa...