Chap 31: Canteen màu hoa đào

717 85 7
                                    

Như đã nói qua, tới trường Đại học A muốn tìm Vương Nguyên thì chỉ cần túm đại một bạn học nào đó hỏi là ra liền. À, còn tùy vào người hỏi là ai nữa. Nếu bạn xấu như chó và cái mặt câng câng thì sẽ chẳng ai chịu trả lời bạn về tung tích của Vương Nguyên mĩ nam đâu.

Nhưng người hỏi lại là Vương Đại thần năm cuối khoa kinh tế nổi danh toàn trường.

"Cậu ấy đang ở trong canteen đó Đại thần!"

"Cảm ơn."

Vương Tuấn Khải bắt đầu huơ chân dài tiêu sái bước về phía canteen lúc này đang tấp nập người ra người vào. Anh nhíu mày một chút. Nơi này cũng không phải anh chưa từng tới qua, ở đây, có món ăn được, có món nuốt không trôi, mà phàm là những món ăn được đều rất đắt đỏ. Kẻ như Vương Nguyên chắc hẳn sẽ không phung phí tiền bạc như vậy, nếu em ấy ở đây, khẳng định món duy nhất có thể ăn chính là bánh mì.

Vương Tuấn Khải tự hào chán, năng lực suy nghĩ và phán đoán của anh vẫn không hề suy giảm một chút nào.

Nghĩ đến từ trước tới nay, Vương Nguyên ăn gì anh cũng chưa từng quan tâm. Buổi trưa hai người không gặp nhau, đến tối anh về nhà nhìn thấy cậu đang nấu cơm nhưng cũng chưa từng hỏi qua cậu đã ăn gì rồi, hiện tại cảm thấy vô cùng tội lỗi. Vương Nguyên còn gầy như vậy, có khi nào đi ra đường sẽ bị gió thổi bay mất không.

Các bạn học thấy Vương Đại thần xuất hiện trong canteen liền không kìm được nhìn lén một cái, nhìn lén hai cái, bàn tán một câu, bàn tán hai câu. Trong khi đó, nhân vật chính còn đang đứng im như phỗng, đôi mắt nhíu lại nhìn về phía góc canteen, nơi bên cạnh chậu cây cảnh có một cái bàn đơn nhỏ, mà crush của anh thì đang ngồi đó an nhiên như một vị vương tử, thưởng thức bánh mì với tướng ăn không-thể-đẹp-hơn. Ai nhìn vào cũng nghĩ cậu là đang tráng miệng sau khi ưu nhã xử lí xong bữa trưa, nào ai biết từ xưa đến giờ đó mới chính là bữa trưa của cậu.

Trong lòng xót a xót...

Vương Tuấn Khải đổi hướng, đi đến quầy bày những món ăn ngon nhất, đưa một cái thẻ cho dì bán hàng, sau đó dì ta quẹt một cái rồi trả lại anh. Anh lấy một cái khay, tao nhã lấy vào những món ngon nhất ở đó, sau đó còn lau sẵn một đôi đũa, một cái dĩa, đặt lên đẹp mắt rồi bưng tới chỗ Vương Nguyên. Trước khi đi không quên dặn dì bán cơm lấy cho một bát cháo. Dì bán cơm cực chiều anh, hầu như lúc nào cũng được ưu tiên. Ai bảo nhà anh là chủ đầu tư cho trường làm chi!

"Nhìn không ra, Vương Đại thần hôm nay lại tới canteen ăn đó!" Nữ sinh A.

"Anh ấy đang đi về phía Vương Nguyên kìa!" Nữ sinh B.

"Nghe đồn Vương Nguyên cùng anh ấy quen nhau, có mấy người khi trước bắt gặp anh ấy đứng chờ Vương Nguyên ngoài giảng đường đó!" Nữ sinh A.

"Cậu chẳng biết gì cả! Hai người đó vốn dĩ là một cặp! Nhìn đi! Đẹp đôi đến như vậy cơ mà! Mọi người không nói ra thôi, chứ ai chẳng biết Vương Đại thần không thích con gái!" Nữ sinh C.

"Vậy mà lúc trước có mấy muội muội còn định tặng quà Noel cho anh ấy! Thật là..." Nữ sinh D.

Vương Nguyên ăn xong cái bánh mì bơ, chợt thấy một bóng đen chắn hết cả ánh sáng của mình, bèn ngẩng mặt nhìn lên, chỉ thấy một Vương Đại thần thần thanh khí sảng bưng một khay đồ ăn tiến đến.

[ Khải Nguyên] Kế hoạch làm giàuWhere stories live. Discover now