Chap 3 Tay của ai sẽ đau hơn?
Nhắc lại chuyện của ba năm trước, Biên Bá Hiền chỉ muốn nói "Đừng nhắc lại nữa".
---
Hồi đó cuộc sống của Phác Xán Liệt và Biên Bá Hiền là một cuộc sống rất hạnh phúc. Người người nhà nhà đều muốn được như hai người, đều thích có một người bạn đời hiểu rõ mình, đến mức mà chỉ cần giao thiệp bằng ánh mắt thôi là đã đủ cho mọi ngôn từ không cần thoát ra khỏi miệng.
Ai chẳng thích như thế?
Nhưng đó là chuyện cũ rồi, cũ rích rồi.
Hai người yêu nhau bốn năm, đến năm thứ năm họ quyết định đi đăng kí kết hôn và tổ chức một lễ cưới nho nhỏ. Cuộc sống hôn nhân vui vẻ hơn nhiều so với cuộc sống chỉ là tình nhân trước đó. Mỗi buổi sáng không cần mở mắt ra vẫn nghe thấy hơi thở của người nằm bên cạnh, phả nhè nhẹ vào tai ta, đánh thức ta dậy mỗi buổi sáng bằng cách ngọt ngào nhất.
Cho đến một ngày có người nói với Biên Bá Hiền, Phác Xán Liệt có người phụ nữ khác ở bên ngoài.
---
Biên Bá Hiền về đến nhà cũng không quá trễ, cậu tranh thủ tắm táp rồi nằm trên giường nghỉ ngơi một lát – mà chủ yếu là dán mắt vào màn hình laptop để đọc email ở công ty gửi xuống. Trước bảy giờ có lịch trình đến bệnh viện thăm một người bạn vừa mổ ruột thừa, Biên Bá Hiền canh giờ rồi lại thay quần áo tất tả chạy ra ngoài, may mà hôm nay không quá bận, nếu không thì ngay cả thời gian ăn cơm cậu cũng không có huống chi đến bệnh viện lượn qua lượn lại.
Người mà Biện Bá Hiền đến thăm là Lộc Hàm – một người anh khá thân thiết trước đây khi hai người còn là du học sinh ở nước ngoài. Anh ấy vừa từ thành phố D về đây, nghe bảo trong điện thoại là anh ấy sẽ mở một cửa hàng thức ăn nhanh ở trung tâm thành phố.
Khi nhắc đến người này, Biên Bá Hiền chỉ cảm thấy tiếc nuối. Vì anh ấy học rất giỏi, mà mấy năm ở nước ngoài phấn đầu cuối cùng lại trở thành một ông chủ tiệm cơm không tên không tuổi. Biên Bá Hiền không tiện hỏi lí do, nhưng cậu nghĩ hẳn Lộc Hàm cũng có quyết định cho riêng mình.
Trước khi vào trong Biên Bá Hiền đã gõ cửa hai cái. Cậu cầm theo một túi trái cây hảo hạng mua ở siêu thị, biết chắc là Lộc Hàm chỉ ăn mấy trái tuyết lê thôi, nhưng vẫn mua thêm hai ba loại khác như nho và dâu tây.
Lộc Hàm hình như đã khỏe hơn, nghe anh ấy bảo phải đợi đánh rắm nữa là có thể ăn mấy thứ thức ăn bình thường. Biên Bá Hiền ngồi trên một chiếc ghế đẩu kê sát giường, cậu cẩn thận gọt vài trái tuyết lê cho Lộc Hàm, với tình hình này thì có lẽ muộn nhất là tối mai Lộc Hàm có thể ăn món lê yêu quý của anh ấy rồi.
"Này, cậu gặp Phác Xán Liệt chưa vậy?"
Biên Bá Hiền nhìn Lộc Hàm, cậu cười, rồi khó hiểu hỏi, "Gặp rồi. Anh hỏi chi vậy?"
"Anh chỉ sợ cậu đau lòng"
"Thôi mà. Chuyện cũ rồi nhắc đến làm gì? Ai cũng phải nhìn về trước mà đi"
BẠN ĐANG ĐỌC
HOÀN//CHANBAEK// Sinh Tử Văn //Bán cho tôi một mớ tình yêu
Fiksi PenggemarCHANBAEK - BÁN CHO TÔI MỘT MỚ TÌNH YÊU -Sannie -SINH TỬ VĂN Hiện đại, đô thị, sủng... Do not take it out - Enjoy ~