Chương 2: Chuyển trường

1.9K 56 13
                                    

Trước khi mọi người theo dỏi tiếp bộ truyện này mọi người cần biết vài điều nha.

1: Vì mình không biết rỏ ba mẹ hay hoàn cảnh sống của nhân vật nên tất cả đều là do mình tự ý nghĩ ra.

2: Mình sẽ đi theo mạch tình tiết trong phim.

Nên cuộc sống lúc nhỏ mình sẽ bỏ qua. Bắt đầu từ chap 2 sẽ bắt đầu vào tập 1 của bộ phim.

Mong mọi người sẽ quan tâm.

............................................................

"Tao phải chuyển trường."Đó là câu cuối cùng Chấn Văn nghe được từ Vũ Hào. Sau đó mẹ của Vũ Hào có mặt ở trường.

Chấn Văn và Chấn Võ được cho về học tiếp chỉ bị mắng vài câu vì không ngăn cản bạn. Còn Vũ Hào và bạn gái đó cùng mấy tên kia phải ở lại mặc dù Chấn Văn nhận mọi tội lỗi nhưng lúc đó Thầy Lương chỉ thấy duy nhất Vũ Hào ra tay.

Giờ Anh Ngữ yêu thích của Chấn Văn củng trở nên nhạt. Chấn Văn cứ tự trách bản thân lỗi tại mình. Nếu mình không lôi cậu ấy vào thì chắc có lẽ sẽ không sao. Chấn Văn nằm dài lười biếng trên bàn bổng dưng tờ giấy note màu xanh dương rơi trước mặt. "Mọi chuyện sẽ ổn thôi." Chấn Võ xoa xoa đầu Chấn Văn như thấu hiểu mọi chuyện. Chấn Văn nở nụ cười nhẹ rồi vụt tắt ngay sau đó. Tầm mắt Chấn Văn hướng ra cửa sổ nơi mà hoàng hôn sắp tới.

Chuông tan học vang lên mọi người bắt đầu ra về mọi thứ trở nên ồn ào lộn xộn thưa dần rồi tắt hẳn. Không gian xung quanh trở nên yên lặng. Chấn Văn và Chấn Võ vẫn ở lớp chờ Vũ Hào.

Chấn Võ thấy em trai trong lòng khó chịu vô cùng. Cậu ấy trách mình tại sao không ngăn cản ngay lúc đó. Điều mà anh có thể làm ngay lúc này là trấn an em trai mình.

"Vũ Hào sẽ không sao đâu. Mẹ cậu ấy đã vào chắc sẽ không đến nổi nào. Em đừng lo."

"Tất cả là tại tôi vì tôi mà nó bị như vậy" Chấn Văn chỉ vào mình nhận mọi tội lỗi.

Nghe những lời này Chấn Võ mới chính là người khó chịu trong lòng. Đáng lý ra nghỉ rằng sẽ bảo vệ em mình. Giờ lại làm em ấy buồn. Anh chỉ muốn bảo vệ em trai chứ không có ý làm mọi chuyện xảy ra thế này. Tại sao em ấy lại nhận tất cả vào mình. Vậy lo lắng cho em mình là sai hay đúng. Bao nhiêu suy nghĩ cứ đua nhau chạy trong đầu anh.

"Em vẫn chưa ăn gì. em ăn chút bánh đi". Chấn Võ mở túi bánh qui hạnh nhân mà em trai thích ăn đưa tới trước mặt.

Chấn Văn lấy một cái ăn vô thức. Chấn Võ thở dài thu xếp tập vỡ cho vào balo.

Vũ Hào thừa biết 2 người bạn của mình vẫn ở trong lớp. Cố làm ra vẽ bình tĩnh nhất có thể và bước vào lớp.

"Sao 2 người chưa về".

"Sao rồi mẹ mày có xin được không."Chấn Văn nhanh chóng đi tới.

"Tao xin lổi. Tất cả là tại tao" đôi mắt cậu trở nên buồn hơn cậu nhận lỗi

"Sao lại xin lổi. Tại tao thích đánh nhau thôi. Liên quan gì tới mày." Vũ Hào cười trêu chọc bạn.

Việt Giới History 2  ngoại truyện. Hãy Ngưng Làm Anh Em ( Chấn Võ- Chấn Văn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ