Chương 15: Nhà họ Trương

1.1K 30 14
                                    

           

"Chiều nay anh sẽ về nhà ông nội. Thức ăn anh đã làm sẵn em thấy đói cứ để vào lò vi sóng hâm lại là được. Có cần gì thì liên lạc với anh." Lời nhắn được ghi vào tờ giấy nhớ đặt trên bàn phòng khách là của Chấn Võ dành cho Chấn Văn.

Việc Chấn Võ về nhà ông thì không có gì lạ với cậu, cứ một khoảng thời gian anh ấy lại về một lần.Nhưng đặc biệt là chỉ mình anh về mẹ thì không thấy đi cùng, lúc nhỏ cậu không quan tâm đến chuyện này. Nhưng có đôi lần nhắc đến nhưng mẹ và anh ấy đều nói không có gì nên dần dần cậu cũng không nhắc đến nữa.

Nhìn xung quanh,cậu bỗng thấy ngôi nhà im lặng đến đáng sợ khi không có anh bên cạnh. Có lẽ cậu đã suy nghĩ quá nhiều rồi, anh chỉ đi một lát thôi mà. Ngồi xuống ghế sofa bật tivi lên để xem tiếp tập phim hôm qua vẫn chưa xem xong, vẫn là diễn viên như cũ thời gian mỗi tập trôi qua cũng vậy nhưng sao không có anh ở đây thì thời gian lại trôi đi chậm quá. Một tập phim trôi qua mà trong cậu như cả một thế kỷ, tắt tivi rồi ngồi dựa vào ghế còn mắt thì nhìn ra cửa tự hỏi đến bao giờ anh mới về. Không biết qua bao lâu nhưng rồi dần dần mắt cậu nhắm lại.

Chấn Võ ngồi trên taxi hướng mắt ra cửa trong lòng cậu lại không yên, có lẽ sóng gió mà anh từng vượt qua đã biến anh thành con người kiên cường mà cứng cỏi như bây giờ. Ở cái tuổi 18 chỉ dùng để ăn - học đối với những đứa trẻ khác thì với anh là phải học cách trưởng thành và tự lập để có thể bảo vệ được những người thân yêu của mình.

Chiếc taxi dừng lại ở trước căn biệt thự họ Trương nằm trên sườn đồi, đây là khu hoàn toàn biệt lập với thành phố. Không khí trong lành cảnh vật giúp người ta cảm thấy yên tĩnh và thoải mái, Chấn Võ bước xuống xe trên người là bộ quần áo của trường cũ bởi chuyện anh chuyển trường vẫn chưa nói với ông.

 Không khí trong lành cảnh vật giúp người ta cảm thấy yên tĩnh và thoải mái, Chấn Võ bước xuống xe trên người là bộ quần áo của trường cũ bởi chuyện anh chuyển trường vẫn chưa nói với ông

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Cánh cổng tự động mở ra như chào đón anh nhưng đối với anh đây là cánh cửa của một cái lồng được mạ vàng mà thôi.

Anh đi qua phần sân rộng lớn chuyên dùng cho các buổi dạ tiệc rồi bước chân chợt dừng lại nhìn một chút, anh thấy bóng dáng quen thuộc của những người làm ở đây. Khi thấy anh bước đến thì họ ngưng việc cắt tỉa cỏ mà cúi đầu chào. Thấy vậy nhưng Chấn Võ cũng không nói gì mà vẫn lạnh lùng hướng về căn biệt thự phía sau, đã có người đứng chờ anh ở cửa vào. Nếu Chấn Văn hay bọn Vũ Hào ở đây thì sẽ nhận ra đây là bác Dương người từng gặp hôm đi xem phim. Bác Dương đã đi theo ông của anh từ lúc ông vừa lập nghiệp từ hai bàn tay trắng, tất cả việc quan trọng ông của anh đều giao cho bác ấy xử lí. Khi đến trước mặt ông thì anh cúi đầu chào tôn kính với bác ấy bởi vì bác ấy xứng đáng được tôn trọng như vậy.

Việt Giới History 2  ngoại truyện. Hãy Ngưng Làm Anh Em ( Chấn Võ- Chấn Văn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ