Chương 52

1.4K 50 3
                                    


  Tô Mộ Tịch vào chủ viên thấy cha mẹ đang xem xét hỉ phục trong cung đưa tới, Tô Mộ Tịch tiến lên hơi hơi hành lễ: "Tịch nhi thỉnh an cha mẹ." Vương Hương Tú thấy nàng tiến vào, liền vui vẻ lôi kéo nàng: "Tịch nhi, con xem xem, đây đều là trong cung đưa tới. Mũ phượng khăn quàng vai thật là đẹp mắt, đợi lát nữa nương cho nha hoàn đưa đến phòng con con thử xem." Nhìn nữ nhi trổ mã xinh đẹp động lòng người, Vương Hương Tú vui vẻ lại có chút thương cảm, thời gian vì sao qua nhanh như vậy?

"Để nương lo lắng là Tịch nhi bất hiếu." trong lòng Tô Mộ Tịch vừa động, hồng hốc mắt nói. Nương, đời này ngài sẽ hạnh phúc, Cận Băng Tâm không được tâm của cha, lại càng không làm được thiếp của cha. Kiếp trước mẫu thân bệnh không dậy nổi còn tự mình xử lý hôn lễ cho nàng. Nghĩ đến đây, Tô Mộ Tịch càng cảm thấy lần này không thể dễ dàng tha cho Cận Băng Tâm, phải để nàng sống không bằng chết.

"Tốt lắm, hai mẹ con làm gì vậy chứ? Qua vài ngày nữa chính là ngày vui của Tịch nhi, đừng khóc đỏ mắt, đến lúc đó lại khó coi." Tô Thanh Hiệp bất đắc dĩ nhìn mẹ con hồng hốc mắt.

Lúc này, một tiểu nha hoàn vội vàng chạy vào hành lễ: "Lão gia phu nhân tiểu thư, các ngươi nhanh đến Trà Tuyết viên xem đi! Xảy ra đại sự , nhị tiểu thư, nhị tiểu thư nàng..." Tiểu nha hoàn nói xong vẻ mặt đỏ bừng, nhị tiểu thư quá không biết xấu hổ, trước đó mới cùng Dạ hoàng tử, giờ lại...

Tô Thanh Hiệp cùng Vương Hương Tú liếc nhau một cái, vài người cùng nhau đến Trà Tuyết viên. Lúc này, Tô Mộ Tuyết cùng Giả Như Quân đã mặc quần áo vào, ngã ngồi dưới đất, mà quần Giả Như Quân đều ướt một mảng nước, bị dọa đến tiểu ra cả quần ... Mà trong phòng mùi cùng trên mặt đất đều loang lổ dấu vết, không khó nhìn ra hai người lại làm chuyện tốt gì.

Nhìn lại Hiên Viên Hạo Dạ đứng ở một bên, sắc mặt xanh mét, giống như muốn ăn thịt người. Thấy Tô Thanh Hiệp tiến vào, băng mặt cảnh cáo: "Tô thừa tướng, ngươi thật đúng là dạy nữ có cách, nữ nhân như vậy muốn tiến Thần Hi cung của bổn hoàng tử, nằm mơ. Chuyện hôm nay bổn hoàng tử hy vọng Tô thừa tướng cho bổn hoàng tử một công đạo, chỗ phụ hoàng ngươi tự mình đi công đạo đi! Hừ..." Nói xong, vẻ mặt tức giận phất tay áo rời khỏi.

Tô Mộ Tuyết phục hồi tinh thần lại, đứng lên bắt lấy Tô Mộ Tịch nói bậy: "Là ngươi, là ngươi kê đơn ta đúng hay không, bằng không sao ta có thể làm ra chuyện bực này? Đều là ngươi, đều là ngươi, Tô Mộ Tịch, ta đã thành như vậy vì sao ngươi còn muốn hại ta? Vì sao lại hại ta? Mẹ con cái người ai cũng không phải thứ tốt, tiện nhân... Các ngươi không được chết tử tế... không được chết tử tế..." Nói xong không ngừng lắc Tô Mộ Tịch.

Trong mắt Tô Mộ Tịch hiện lên ánh sáng lạnh, làm bộ vô tội hỏi: "Tuyết Nhi sao ngươi lại nói như vậy? Ngươi viết thư mời ta tới Trà Tuyết viên, nói muốn tặng ta đại lễ thành thân còn cầu ta nói nương cho ngươi đi ra ngoài, ta đều đáp ứng a! Ngươi nói không thấy A Bảo, muốn đi châm trà cho ta, ta chờ trong chốc lát thấy ngươi không tới liền rời Trà Tuyết viên, điều này người ở Manh tịch viên đều có thể làm chứng!" Tô Mộ Tuyết, nếu ta không hại ngươi, lúc này người nên khóc chỉ có ta. Dám dùng thủ đoạn ti bỉ như vậy hại ta phải thừa nhận được hậu quả. Hơn nữa, đây cũng là ngươi tự tìm.

"Ngươi... Ngươi..." Tô Mộ Tuyết há mồm muốn phản bác, nhưng lại nói không nên lời. Nhìn vẻ mặt Tô Thanh Hiệp xanh mét, nàng không dám nói , nàng có thể nói cái gì? Vốn là nàng tính kế Tô Mộ Tịch, nhưng không ngờ chính mình bị nàng tính kế lại, lời này nàng dám nói sao? Tô Mộ Tuyết ngã ngồi dưới đất, nàng đấu không lại Tô Mộ Tịch, vĩnh viễn đều đấu không lại.

Tô Thanh Hiệp là loại người nào, lập tức suy nghĩ cẩn thận tất cả mọi chuyện, mặt xanh mét hơn nữa. Tốt, tốt, chính mình dưỡng một cái tai họa đi, may mà Tịch nhi thông minh, nếu không người cùng Giả Như Quân làm việc này là Tịch nhi đi? Tô Thanh Hiệp không dám nghĩ nữa, chọc giận Hoàng Thượng, cả nhà có khả năng đều bị trảm đầu. Nghĩ đến kết quả này, trên mặt Tô Thanh Hiệp chợt lóe qua tia độc ác: "Người tới, đưa Giả công tử về Giả phủ, việc hôm nay ai dám nhiều lời nửa câu, Tô Thanh Hiệp ta nhất định làm cho hắn sống không bằng chết. Mặt khác, đưa Cận Băng Tâm đến Trà Tuyết viên, gọi các vị công tử đến đây." Tô gia đích thứ nữ, Tô Mộ Tuyết không xứng, không, rất nhanh nàng sẽ không còn họ Tô .

Hai gia đinh thật vất vả nâng Giả Như Quân rời khỏi, không bao lâu, Cận Băng Tâm cũng bị mang vào. Đợi cho bọn người Tô Hồng Diệp đến, Tô Thanh Hiệp mới bình tĩnh lên tiếng: "Nếu đều đến đây, như vậy mọi người nhớ kỹ, từ nay về sau Tô gia chỉ có một nữ nhi là Tô Mộ Tịch, Tô Mộ Tuyết cùng Trà Tuyết viên coi như chưa từng xuất hiện. Phu nhân, hai nữ nhân này giao cho nàng xử lý, ta quyết không hỏi nửa câu." Nói xong, Tô Thanh Hiệp liền muốn rời đi.

Cận Băng Tâm biết nếu Tô Thanh Hiệp đi rồi, mình thật sự sẽ xong đời. Nàng sao có thể xong, nàng còn có Tô Mộ Tuyết, đúng vậy! Còn có Tô Mộ Tuyết. Chỉ cần nàng vẫn là nữ nhi của Tô Thanh Hiệp, bọn họ sẽ không dám làm gì các nàng, bằng không tội danh ngược đãi nữ nhi sẽ làm mặt mũi Tô phủ quét rác : "Lão gia, người không thể làm như vậy, Tuyết Nhi là thân sinh nữ nhi của người a! Người sao có thể vì phu nhân cùng tiểu thư mà không quản Tuyết Nhi, lão gia... Người muốn nô tỳ chết, nô tỳ không dám oán hận, nhưng Tuyết Nhi là thân sinh nữ nhi của người a..." Cận Băng Tâm không ngừng khóc giả đáng thương.

Ánh mắt Tô Mộ Tịch chợt lóe, phải làm thì làm cho xong. Bằng không về sau sẽ có hậu hoạn , Tô Mộ Tịch vốn định lên tiếng lại dừng lại, trong mắt cha mẹ mình không biết Tô Mộ Tuyết không phải là thân sinh nữ nhi của bọn họ, chỉ có thể âm thầm sốt ruột. Lúc này linh quang chợt lóe: "Cha, người bỏ qua cho Tuyết Nhi đi! Nàng là muội muội của Tịch nhi ! Biết Tịch nhi đại hôn còn cố ý thêu bức đồ cho Tịch nhi, cha..."

Lúc này lời Tô Mộ Tịch thẳng tiến vào trong óc Vương Hương Tú, nàng cũng suy nghĩ tất cả mọi chuyện một lần. Đột nhiên hiểu được, Tô Mộ Tuyết ngươi giỏi, dám hại Tịch nhi, ta không thể giữ ngươi. Vương Hương Tú không đợi Tô Thanh Hiệp lên tiếng, liền thản nhiên nói: "Lão gia, lấy máu nhận thân đi!" Một giọt cũng tốt, cởi bỏ cái kết duy nhất trong lòng bọn họ.

Tô Thanh Hiệp giật mình, gật gật đầu: "Được, người tới, chuẩn bị nước." đám người Tô Hồng Diệp nhìn mà như lọt vào sương mù, Tô Mộ Tuyết không phải con của cha mẹ sao? Thử huyết cái gì? Tô Hồng Diệu biết, trên mặt thản nhiên cười, cuối cùng cũng đến ngày này , chỉ có Tịch nhi mới là nữ nhi Tô gia. Tô Mộ Tuyết tính là cái gì, dám so này nọ với Tịch nhi...

TRÙNG SINH CHI NGỐC PHU QUÂN_ Phượng VânNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ