Tô Mộ Tịch cùng Hiên Viên Hạo Thành thành hôn hơn một tháng , trong lúc này Hiên Viên Hạo Thành thích nhất là quấn quít lấy Tô Mộ Tịch cho nàng hạnh phúc. Các cung nữ Thần Hi cung thấy nhưng không thể trách , chỉ cần vừa nghe Thành hoàng tử nói lời này đều đỏ mặt lui xuống. Tô Mộ Tịch có chút bất đắc dĩ , nam nhân quả nhiên đều giống nhau, vì làm chuyện đó đều là mặt dày mày dạn . Bất đắc dĩ thì bất đắc dĩ , nhưng vẫn không có biện pháp đối phó với bộ dáng đáng thương của Hiên Viên Hạo Thành.
Ngày này xuân đến dương quang, Tô Mộ Tịch cùng Hiên Viên Hạo Thành cầm quyển sách phơi nắng bên trong đình, Hoa Ngữ vui mừng đến hành lễ nói: "Tiểu thư, đại hỷ sự, Tô phủ cho người truyền tin nói ba vị thiếu phu nhân đều mang hỉ dựng, làm cho người ta vội báo hỉ với tiểu thư để ngài dính chút không khí vui mừng." Tô Mộ Tịch đang muốn uống trà dừng một chút, phục hồi lại tinh thần, mừng rỡ, ba chị dâu đều có bầu, đây thật đại hỷ sự. Tô Mộ Tịch trở lại Đông điện bận việc một trận, để cho người ta tặng nhiều đồ bổ thân đến Tô phủ.
Hiên Viên Hạo Thành mở to mắt vô tội ngồi ngốc, các chị dâu đều mang hỉ dựng? Vậy các nàng có phải giống mẫu hậu, trước to bụng, sau đó sinh đứa nhỏ như mẫu hậu sinh muội muội hay không? Nghĩ đến bộ dạng trước đây của muội muội, Hiên Viên Hạo Thành vui mừng. Lấy lại tinh thần đi đến bên người Tô Mộ Tịch, thanh thúy kêu lên: "Tịch nhi, Tịch nhi..."
Nghe được thanh âm của Hiên Viên Hạo Thành, bóng dáng bận rộn của Tô Mộ Tịch ngừng lại, ngẩng đầu nhìn Hiên Viên Hạo Thành: "Hạo Thành, làm sao vậy?" Người này, không phải là bị nàng gọi dậy quá sớm còn chưa tỉnh ngủ đi?
Hiên Viên Hạo Thành đỏ mặt, không phải nói thành thân sẽ có hài tử sao? Sao hắn cùng Tịch nhi thành thân thật nhiều ngày mà Tịch nhi còn không có hoài thượng bánh bao sau đó mang thai? Chuyện này hắn có phải hỏi vì sao hay không? Ừ, hẳn nên hỏi : "Tịch nhi, vì sao nàng còn không hoài thượng bánh bao?" Nói xong, đáng thương cúi đầu nói thầm: "Thành nhi cũng muốn có bánh bao giống muội muội trước đây."
Hiên Viên Hạo Thành nói làm cho Tô Mộ Tịch giật mình, bắt đầu có chút suy nghĩ . Thời gian này nàng vẫn dùng dược, nguyên nhân không muốn mang thai thứ nhất: nếu mang thai , Hiên Viên Hạo Dạ sẽ ra tay, nàng không nhất định có thể giữ được đứa nhỏ. Dù sao kiếp trước nàng không mang thai nên không thể phòng ngừa chu đáo.
Thứ hai, thân thể nàng giờ mới mười lăm tuổi, nếu xuất hiện chuyện gì ngoài ý muốn về sau chỉ sợ sẽ khó có thai nữa, cho nên nàng không dám mạo hiểm. Nàng chưa từng nghĩ tới Hạo Thành cũng vội vàng muốn có đứa nhỏ của chính mình như vậy, hoàng gia mười bốn năm tuổi làm phụ thân cũng chuyện thường. Dược kia, nàng có nên uống nữa không? Lấy lại tinh thần hỏi: "Hạo Thành, chàng muốn làm cha sao?"
Hắn muốn hài tử, làm cha, có phải giống phụ hoàng cùng Thành nhi hay không? Dùng sức gật gật đầu: "Thành nhi muốn làm cha." Nếu Thành nhi có đứa nhỏ, hắn cũng sẽ giống phụ hoàng bảo hộ hắn mà bảo hộ đứa nhỏ của mình, không cho nó bị người khác bắt nạt. Hơn nữa đó là đứa nhỏ của hắn và Tịch nhi, hắn và Tịch nhi còn có thể chậm rãi nhìn nó lớn lên cưới vợ, như vậy tốt lắm.
Trong lòng Tô Mộ Tịch vừa động, ánh mắt có chút hồng hồng, có lẽ có đứa nhỏ như mình cùng Hạo Thành cũng không tệ. Đi đến bên người Hiên Viên Hạo Thành, nhéo nhéo mặt Hiên Viên Hạo Thành cười đáp: "Được, Tịch nhi để Hạo Thành làm cha..."
Hiên Viên Hạo Thành còn nghiêm túc nhìn Tô Mộ Tịch: "Tịch nhi thật tốt, về sau, Thành nhi nhất định cố gắng không cho người bắt nạt con của Thành nhi. Con của Thành nhi và Tịch nhi, ha ha... Thật tốt." Nói xong còn sờ bụng Tô Mộ Tịch: "Đứa nhỏ, con phải nhanh lớn lên, phụ thân chờ con nha."
Tô Mộ Tịch cười gạt tay Hiên Viên Hạo Thành, cười mắng: "Đứa nhỏ bây giờ còn không ở trong bụng ta, Hạo Thành không được sờ loạn." Người này, luôn có thể làm cho nàng dở khóc dở cười .
Hiên Viên Hạo Thành bị gạt tay ra, đáng thương nhìn Tô Mộ Tịch: "Tịch nhi, vậy đứa nhỏ ở đâu? Có cần Thành nhi làm gì hay không? Muốn Thành nhi đem cái gì nhét vào hay không? Bằng không sao lâu vậy nó vẫn không lớn?" Tô Mộ Tịch vừa nghe, đỏ mặt, nhét cái gì là cái gì, tên ngốc này... Trừng mắt nhìn Hiên Viên Hạo Thành một cái, Tô Mộ Tịch liền đi. Hiên Viên Hạo Thành vô tội sờ sờ đầu, Thành nhi có phải nói sai cái gì hay không? Bằng không vì sao Tịch nhi lại trừng hắn?
Ngày đó cùng Hiên Viên Hạo Thành nói chuyện, Tô Mộ Tịch nghĩ nghĩ. Không uống dược nữa, gọi Hoa Ngữ cùng Xảo Tâm và Đinh mẹ tới, uống ngụm trà công đạo nói: "Mẹ, từ hôm nay trở đi trong Thần Hi cung không được dùng huân hương, các cung nữ cũng không được dùng. Còn có, để người ta quét tước hết Đông điện một lần, về sau, trừ ba người bọn ngươi ra, bất luận kẻ nào cũng không thể tiến Đông điện tẩm cung một bước. Còn nữa, đồ ăn ta cùng Thành hoàng tử dùng, mặc dù là nước canh các ngươi cũng phải kiểm tra cẩn thận." Lúc trước mặc dù nàng không uống huyết yến Tống mẹ bưng tới, nhưng dựa vào hiểu biết người đứng sau Hiên Viên Hạo Dạ, nàng sẽ không chủ qua, cho nên hết thảy vẫn đề phòng trước cho thỏa đáng.
Ba người tuy rằng nghi hoặc Tô Mộ Tịch muốn làm cái gì? Nhưng vẫn không nhiều lời, hành lễ liền đi xuống . Ba người đi rồi, Tô Mộ Tịch trầm tư, giờ có phải nên thu thập Tống mẹ hay không. Nếu mang thai, Hiên Viên Hạo Dạ nơi đó đã như cá mất nước, có lẽ sẽ dùng phương thức trực tiếp nhất làm mình mất đi đứa nhỏ. Trừ khi trong lúc nàng mang thai xảy ra đại sự khiến bọn họ không rảnh bận tâm chuyện mình mang thai, nhưng mà là chuyện gì đâu?
BẠN ĐANG ĐỌC
TRÙNG SINH CHI NGỐC PHU QUÂN_ Phượng Vân
HumorTác giả: Phượng Vân Nhân vật chính: Tô Mộ Tịch, Hiên Viên Hạo Thành. Phối hợp diễn: Hiên Viên Hạo Dạ, Tô Mộ Tuyết, Cận Băng Tâm Rì Viu: Trước khi trọng sinh. "Tịch nhị, nàng chơi cùng Thành nhi, được không?" Vẻ mặt hồn nhiên, Hiên Viên Hạo Thành giố...