Thời gian ở nhà của Lưu Tấn Nhã trôi qua cũng không quá tốt.
Ba nàng về hưu, mỗi ngày đều ở trong nhà không có việc gì để làm, ở nhà khi đụng phải nàng trước nhất định phải mắng lên một câu: "Ngươi không có việc gì thì nói gì đến chuyện ly hôn? Bây giờ thì tốt rồi, lão công ngươi tưởng thật, một phân tiền cũng lấy không được trở về!"
Lần một rồi đến lần hai, Lưu Tấn Nhã nhìn đến ba nàng gương mặt tràn đầy nếp nhăn nên nhịn xuống, thời gian dài, nàng nhẫn nại đến đủ rồi, tại một lần kia ba nàng mượn việc công phu chọn đồ ăn, thời điểm chỉ vào cây dâu mà mắng cây hòe, nàng trực tiếp phản bác: "Còn không phải là bởi vì người!"
Ba nàng bĩu môi, vung tay hất lên đống đũa, "Không ăn, làm cơm khó ăn như vậy, trách không được Vinh Nguyên lại muốn ly hôn với ngươi."
Lưu Tấn Nhã trợn mắt trừng một cái, đứng người lên đem bát đũa ba nàng thu trở về.
Ba nàng bị chọc tức trở về phòng, mẹ bất đắc dĩ đuổi kịp, nói với nàng lời lẽ êm dịu, "Đừng để ý tới hắn là được rồi, cần gì phải ồn ào đến như vậy? Đừng rửa nửa, tới đây ăn cơm trước."
Lưu Tấn Nhã một bên yên lặng bị mẹ kéo về bàn ăn, nàng không tập trung mà ăn cơm, ban đầu là nàng nghĩ muốn về nhà để vượt qua đoạn thời gian tìm việc, thời hạn miên man có phải hay không là một quyết định sáng suốt!
Cơm nước xong xuôi, nàng đi mở máy tính trong nhà, nghĩ kỹ sửa chữa tốt lý lịch sơ lược nhiều hơn một bản gửi đi. Nàng đang ôm đầu bề bộn, mẹ nàng bưng qua một chén súp xương vừa nấu tốt mang tới, săn sóc nói: "Tiểu Nhã, đừng ngồi vi tính quá lâu, đứng lên đi lại một chút, bằng không phần eo sẽ dễ dàng đau."
Lưu Tấn Nhã cười tiếp nhận, "Mẹ, con không kịch liệt vận động thì sẽ không đau, mẹ không cần lo lắng."
"Tìm kiếm công tác như thế nào?"
"Ừm... xem như tạm được a." Lưu Tấn Nhã động đậy con chuột trên tay, hướng bản lý lịch trước mặt 'Chưa xem qua' cùng 'Không phù hợp yêu cầu' một bên che giấu, nàng nếm qua chén súp đổi đề tài, "Ôi! Súp mẹ nấu càng ngày càng uống ngon."
Mẹ sờ sờ lên đầu của nàng, tựa như dỗ tiểu hài tử giống nhau, "Do ngươi đã quá lâu không có uống rồi."
Lưu Tấn Nhã cười cười không nói lời nào.
"Công tác không có nơi thích hợp sao?" Mẹ nàng vẫn là chuyển đề tài trở về rồi.
"A..." Lưu Tấn Nhã không dám nói, ấp a ấp úng hớp vào một miệng lớn nước súp nóng cả lưỡi, đau đến nàng nước mắt đảo quanh.
Mẹ nàng dường như đã hiểu rồi ý của nàng, cười cười nói: "Không cần phải gấp gáp, từ từ mà tìm."
"Mẹ, cám ơn người." Lưu Tấn Nhã nhìn mẹ khuôn mặt dịu dàng tươi cười, cảm thấy ấm áp.
"Không cần." Mẹ vỗ vỗ bờ vai của nàng, thanh âm chợt yếu đi xuống, nói ra lời nói đều là có chút nghe không rõ rồi, "Ngươi có dũng khí, làm những chuyện mà ta không dám làm."
Lưu Tấn Nhã nháy mắt mấy cái, "Sao? Mẹ, người nói cái gì?"
"Không có gì, ta đi thu dọn phòng bếp, ngươi từ từ mà uống, coi chừng nóng."
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT - EDIT] Nghe Nói Ngươi Là Tiểu Tam
General FictionTác phẩm: Nghe nói ngươi là tiểu tam Tác giả: Thính Nhứ Thể loại: BHTT, Đô thị tình duyên, Tương ái tương sát, HE Nhân vật chính: Lưu Tấn Nhã, Chung Du Hiểu Số chương: 98 Chương + 6 Phiên Ngoại Editor: IQ