Sáng sớm, Lưu Tấn Nhã và Chung Du Hiểu liền lái xe đi đến bữa tiệc nơi tổ chức sinh nhật bằng hữu. Trên đường nhàm chán, Lưu Tấn Nhã nhìn nhiều vài lần ảnh chụp bằng hữu của Chung Du Hiểu lưu trong điện thoại, nàng hậu tri hậu giác hỏi ra một vấn đề quan trọng, "Quan hệ của chúng ta... bọn họ có biết rõ không?"
"Đã biết." Chung Du Hiểu nói, "Bọn họ còn tiến cử cho ta các quốc gia hợp pháp hoá hôn nhân đồng giới."
Lưu Tấn Nhã nở nụ cười, nàng cảm giác ra các vị bằng hữu của Chung Du Hiểu cũng thật đáng yêu, còn cảm tưởng, "Nếu như bằng hữu của ta mà biết..."
Chung Du Hiểu lườm đến nhìn Lưu Tấn Nhã một lần, nàng nhíu mày rất là chuyên tâm chờ đợi đáp án.
"A! Người được xưng tụng là bằng hữu tốt của ta lại giống như đã qua vài năm không có gặp mặt." Lưu Tấn Nhã phát hiện trong đầu trống rỗng, nàng nhớ không nổi cụ thể một nhân vật nào, nàng lắc đầu, "Các nàng hiện tại đều có sinh hoạt riêng tư, hẳn là sẽ không thèm để ý a."
"Các nàng không ở L thị nơi này?"
"Các nàng là hồi hương rồi, ngẫu nhiên khi rảnh rỗi cũng sẽ cùng ta tâm sự, nói ra một chút cuộc sống tình hình gần đây, trò chuyện một ít những chuyện bái quái cùng chúng ta không có quan hệ, khi đến thời điểm liền lấy ra hồng bao kết hôn mời đến."
Lưu Tấn Nhã nói xong, nàng lại nhớ lại lúc trước khi vừa tốt nghiệp một đám tụ tập tán gẫu hô to khẩu hiệu "Cùng nhau thoát nghèo", là một thời tuổi trẻ ngông cuồng ngớ ngẩn liền bật cười.
"Xem ra ngươi và các nàng quan hệ không tệ." Chung Du Hiểu nhìn xem Lưu Tấn Nhã khi nhớ tới bằng hữu liền cong lên khóe miệng, nàng cho ra kết luận.
Lưu Tấn Nhã suy nghĩ một chút, nói lời thật tình, "Thay vì nói chúng ta quan hệ không tệ, không bằng nói chúng ta đúng là đã lâu không có liên hệ, ấn tượng lẫn nhau chỉ dừng ở thời điểm tốt nghiệp đại học năm tháng tươi đẹp, nếu như hiện tại gặp lại, chúng ta cũng không có lời gì để nói cùng nhau, so với người xa lạ không sai biệt lắm."
Chung Du Hiểu tựa như có điều suy nghĩ mà "Ừ" một tiếng.
"Chúng ta không nói đến những chuyện này," Lưu Tấn Nhã ngưng lại dòng hồi tưởng, nàng chủ động quay lại đề tài chính, "Sinh nhật bằng hữu ngươi đơn giản chính là một buổi tụ họp tán dóc, thẳng cho đến khi cắt bánh kem sao?"
"Đúng."
"Được rồi, ta lại tận lực nhìn xem ảnh chụp một lúc lại nói." Lưu Tấn Nhã kiên định nói, "Ta không thể giống như ngốc tử giống nhau đi theo bên cạnh ngươi rồi."
Chung Du Hiểu không lớn thoả mãn thuyết pháp này của Lưu Tấn Nhã, nàng uốn nắn, "Không phải ngốc tử, ngươi là vợ nhỏ."
Vợ nhỏ a...
Lưu Tấn Nhã không thích lắm loại từ ngữ hình dung này, thời điểm trước kia nàng cùng Từ Vinh Nguyên còn là phu thê, những bằng hữu thân thích ăn no rỗi việc kia đối với nàng không có gì hay lời lẽ tán dương, bọn họ liền khoa trương dung mạo của nàng bên cạnh trượng phu thực nghe lời, nàng bên cạnh Từ Vinh Nguyên lộ ra bộ dạng ngoan ngoãn dịu dàng.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT - EDIT] Nghe Nói Ngươi Là Tiểu Tam
Ficción GeneralTác phẩm: Nghe nói ngươi là tiểu tam Tác giả: Thính Nhứ Thể loại: BHTT, Đô thị tình duyên, Tương ái tương sát, HE Nhân vật chính: Lưu Tấn Nhã, Chung Du Hiểu Số chương: 98 Chương + 6 Phiên Ngoại Editor: IQ