Bị trừng mắt liếc, Chung Du Hiểu chẳng những không để ý, nàng còn cong lên khóe môi hiện ra một vòng cười nhìn đẹp mắt, mở miệng giọng nói rất là dịu dàng, "Ngươi đừng nóng giận."
Một câu mềm nhũn lọt vào trong tai, run rẩy ngứa ngáy truyền vào tâm khảm, Lưu Tấn Nhã nhìn qua gương mặt đó của Chung Du Hiểu vốn cũng không sao sinh khí nổi, nàng lại nghe được một câu an ủi lập tức thỏa mãn, Lưu Tấn Nhã bĩu môi hướng Lưu mẹ, nói, "Lần sau mẹ nên sớm một chút nói cho con biết nha."
"Ngươi làm sao biết được chuyện này?" Tiểu dì phát hiện ra điểm mấu chốt, "Ngươi cũng đi tới trại tạm giam hỏi thăm?"
Lưu Tấn Nhã luống cuống, nàng không muốn nói ra hành vi Từ Vinh Nguyên gửi tin quấy rối, Lưu Tấn Nhã mím môi nhìn về phía Chung Du Hiểu.
Chung Du Hiểu phản ứng so sánh rất nhanh, nàng theo tiểu dì lại nói, "Ừ, Tấn Nhã trước đó có nói với ta về sự tình giám định thương thế, ta tìm bằng hữu nên biết một chút."
Nghe được một từ bằng hữu, tiểu dì ánh mắt sáng rực, "Chuông nhỏ, ngươi ở trại tạm giam có người quen biết sao? Có thể hay không mang cái tên hỗn trướng kia bắt trở về..."
Chung Du Hiểu khó xử mà nhíu mày, "Quy định phía dưới, ai cũng không thể có được đặc quyền."
"Ôi." Tiểu dì cũng hiểu rõ đây là một việc cưỡng cầu, người lắc đầu không có hỏi tới, nhìn qua Lưu mẹ trên giường thở dài, "Đại tỷ, chúng ta nên sớm xử lý thủ tục xuất viện a? Người đúng giờ trở lại bệnh viện kiểm tra hẳn là sẽ không xảy ra vấn đề, ở trong bệnh viện người đến người đi, ai cũng có thể ra vào, ta cảm thấy được không an toàn."
So với tiểu dì, Lưu mẹ sợ hãi Lưu ba, người nhẹ gật đầu, cùng Lưu Tấn Nhã thương lượng, "Mẹ đến chỗ của ngươi ở tạm có được hay không?"
"Đương nhiên là có thể." Lưu Tấn Nhã đáp ứng, "Hai người đã cùng bác sĩ thương lượng xuất viện rồi sao?"
Lưu mẹ cười lắc đầu, "Còn chưa có tìm được chỗ đặt chân, ta nào dám thương lượng qua."
"Con hiện tại sẽ đi hỏi một chút a." Lưu Tấn Nhã cũng vậy không đành lòng mẹ cả ngày ngây ngốc ở trong bệnh viện lẻ loi trơ trọi một người, nàng tha thiết đề nghị.
"Ngươi buổi chiều không cần phải đi làm sao?"
"Chỉ là..."
"Ngươi về nhà nghỉ ngơi đi." Lưu mẹ thở dài, "Ngươi vừa mới đổi cương vị, nên chịu khó một chút mới có thể làm người lãnh đạo thoả mãn."
Lưu Tấn Nhã không vui, nàng kéo tay mẹ không buông, "Chỉ chút việc nhỏ này mẹ để cho con đi xử lý a."
Lưu mẹ mềm lòng sức lực lại nhỏ, người tránh thoát không ra, ngược lại đã nhìn về phía Chung Du Hiểu, "Hiểu Hiểu, ngươi mang Tiểu Nhã trở về đi."
Đột nhiên xuất hiện xưng hô "Hiểu Hiểu", nhường Lưu Tấn Nhã sững sờ, nhường Chung Du Hiểu kinh ngạc nhưng chỉ lát sau đã tình nguyện làm thay. Chung Du Hiểu trước đó đã gặp qua bộ dạng Lưu Tấn Nhã vì xin nghỉ nửa ngày phải khách khí với Quản Nhã Cầm, nàng nhìn đồng hồ, sợ Lưu Tấn Nhã hối hả ngược xuôi chậm trễ thời gian công tác lại muốn biện hộ, Chung Du Hiểu quyết đoán đứng ở một bên Lưu mẹ.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT - EDIT] Nghe Nói Ngươi Là Tiểu Tam
Ficción GeneralTác phẩm: Nghe nói ngươi là tiểu tam Tác giả: Thính Nhứ Thể loại: BHTT, Đô thị tình duyên, Tương ái tương sát, HE Nhân vật chính: Lưu Tấn Nhã, Chung Du Hiểu Số chương: 98 Chương + 6 Phiên Ngoại Editor: IQ