Luffy vừa mở cửa ,đã thấy nhà tối đen như mực.Quái, Nami làm gì mà không mở đèn,để nhà cửa tối thui thế này.Người ta nhìn vào cứ tưởng nhà ma không ấy chứ.Chẳng lẽ ,cô ấy đi đâu rồi ? Gần mười hai giờ đêm còn đi đâu nữa ? Cái đồ hâm này nữa,thai phụ mà ban đêm ban hôm đi ra ngoài đường,không sợ gặp biến thái ,ăn trộm sao ?
Haha,hắn nên lo cho tên biến thái nào gặp cô ấy chứ nhỉ ?Xem như hắn ra đường không xem ngày đi.Người phụ nữ kia,một khi đã nổi đóa lên,sư tử phải chấp tay quỳ xuống gọi một tiếng:"Sư phụ!" Hổ phải kính cẩn nghiêng mình cúi đầu dâng ngai vị chúa tể rừng xanh cho cô ấy luôn ấy chứ.Ăn trộm sao ?Thế thì xem như bé trộm ấy xui xẻo.Nếu thật sự đụng trúng trộm,sẽ có một màn kịch gọi là <<Tiểu trộm gặp siêu đạo chích>>.Cô ấy,sẽ cưỡm sạch số tài sản vừa trộm được của bé trộm ấy cho mà xem.
Luffy rút điện thoại ra,tìm kiếm chữ <<Siêu đạo chích>> ,nhấn vào nút gọi.Rất nhanh,chuông điện thoại vang lên ngay từ phòng bếp .Đèn trong nhà phụt sáng lên,sau đó,hắn còn chưa kịp định thần đã bị một tiếng rống lớn vào mặt :"Mẹ kiếp,Monkey D.Luffy!!! Anh có điên hay không ?Ở cùng một nhà lại chơi trò gọi điện thoại là sao ?Nếu anh dư tiền thì đưa đây,bố xài cho!"
Luffy giật mình nhìn người phụ nữ trước mắt cùng với bàn đồ ăn phong phú và chiếc bánh sinh nhật .Hắn bước đến gần chiếc bàn.Tất cả đều là món ăn hắn thích.Còn có chiếc bánh sinh nhật phủ Socola,trên còn ba đóa hoa hồng bự.Kèm theo đó là dòng chữ màu đỏ 'Sinh nhật vui vẻ!'
"Nami...Cái...này là..."
"Hôm nay là sinh nhật anh mà !Cho dù chúng ta chỉ là hợp đồng,nhưng dù sao tôi cũng nên làm tròn trách nhiệm của một người vợ nhỉ ?"
Luffy mỉm cười.Đó....Là sinh nhật ấm áp nhất từ trước đến giờ mà hắn được trải qua...
Nami híp mắt cười :"Hên là anh về sớm ấy ,suýt chút nữa là qua 12h rồi.Nào nào,đốt nến cầu nguyện đi!"
Luffy đốt nến lên ,sau đó chấp tay cầu nguyện:"Ước nguyện thứ nhất,tôi mong ,gia đình tôi được bình an vô sự,sức khỏe dồi dào!"Đương nhiên,gia đình của hắn,gồm con mèo nhỏ thích đi ăn trộm này rồi...Còn đứa bé chưa chào đời trong bụng cô ấy nữa...
"Ước nguyện thứ hai,tôi mong công ty làm ăn ngày càng phát đạt!"Bởi vì ,nếu công ty đi xuống,hắn làm sao nuôi nổi mèo nhỏ kia đây ?
Nami hí hửng nói :"Ước nguyện thứ ba để trong lòng!"
'Ước nguyện thứ ba,tôi mong,cô ấy,vĩnh viễn bên cạnh tôi!'
'Phù' Luffy một hơi,thổi tắt ngọn đèn cầy.Nami vỗ tay,hú lên một tiếng :"Ăn! Đi ăn nào!Tôi đói chết rồi!"
Luffy nhíu mày lại ,tức khắc cao giọng :"Cái gì ?Em chưa ăn gì cả ?Em không thương em thì cũng nên thương con em chứ!"
Nami phẩy tay :"Đừng có càu nhàu nữa.Tôi ăn rồi!Hồi mười một giờ đã ăn.Nhưng mà ,đợi anh gần nửa tiếng đồng hồ,bụng đã đói meo rồi!"Nàng vừa nói vừa gắp miếng xúc xích,cho vào miệng.
Luffy phì cười :"Bao tử của em,làm việc cũng quá cực lực rồi!"Con mèo nhỏ này,thật đáng yêu !Sau đó,hắn chợt nhận ra ,một bàn ăn phong phú như thế,tốn không ít tiền để mua nguyên liệu:"À,Nami,bàn đồ ăn này,tiền đâu ra em có để mua nguyên liệu!"
YOU ARE READING
(LuNa One Piece)Cô giáo phù thủy : Ba ơi , mẹ có về không ?
Fanfic" Ba ơi , mẹ có về không hả ba ?" " Ba ơi , mẹ chừng nào thì về ạ ?" " Ba ơi , đã qua sáu năm rồi mà tại sao mẹ vẫn chưa về , có chuyến công tác nào lâu đến thế ạ ?" Nalffy à , đúng thế .Không có chuyến công tác nào lâu đến thế . Có lẽ mẹ con không...