Chương 2

1.2K 97 0
                                    

Tôi vào được rồi, Học Viện Suiran ấy.

Mọi thứ ở đây hoàn toàn khác với ngôi trường cấp một mà tôi học ở kiếp trước (?)

Ngoại thất của ngôi trường được thiết kế theo kiểu những thánh đường Châu Âu với những mặt kính màu lấp lánh, thực sự rất phù hợp với một ngôi trường có bề dày lịch sử lâu đời. Tuy nhiên, khi vào đến bên trong, tất cả nội thất đều rất hiện đại. Tất nhiên là phòng nào cũng có điều hòa riêng, nhưng hơn thế nữa, tất cả các phòng đều được trang bị máy giữ ẫm và cây nước nóng lạnh. À, có cả máy sửi sàn cho mùa đông nữa.

Bên ngoài thì có hồ bơi được làm ấm, sân tennis, sân bóng đá, sân bóng chày và cả nhà hát nữa. Có cả rạp xem phim mini và cung thiên văn nữa cơ. Và để nói thêm thì ở đây thậm chí còn có nhà kính hình vòm và một phòng uống trà nữa. Ngoài những cái đã kể, trường còn có thêm vài cái cơ sở vật chất không – thể – tin – được khác.

Và mặt dù là có vài cái cơ sở vật chất được khối tiểu học, trung hoc cơ sở và trung học phổ thông dùng chung, tất cả những đống này làm tôi cảm thấy mình cần định nghĩa lại thứ gọi là "trường tiểu học"

Mà, Suiran chiếm rất nhiều diện tích dù cho vị trí của nó là ở trung tâm thành phố, và cũng vì lượng cây xanh xung quanh khuôn viên nên Suiran có luôn một biệt hiệu khác là Rừng Suiran.

Trái với kiểu đồng phục thủy thủ bình thường, đồng phục của trường thuộc kiểublazer , được thiết kế bởi một nhà thiết kế nổi tiếng. Đồng phục của khối trung học là áo khoác ngoài màu trắng với phần chỉ thêu nổi. Nữ sinh mang nơ, nam sinh thắt cà vạt, màu của nơ và cà vạt thay đổi theo khối học, sơ trung màu đỏ thẫm và cao trung màu xanh đen.

Và chắc là để đỡ bẩn, áo khoác ngoài của khối tiểu học có màu xanh navy với nơ hoặc cà vạt màu xanh nhạt. Tất cả đều cực kì dễ thương.

Thật không hổ danh là tác phẩm của nhà thiết kế nổi tiếng, chỉ cần mặc đồng phục thôi cũng làm tôi cảm thấy mình thật hạnh phúc vì được đi học ở đây.

Đồng phục của Suiran lúc nào cũng đứng nhất trong bảng xếp hạng "Đồng phục mà bạn muốn mặc nhất" và được rất nhiều bạn gái ngưỡng mộ.

Nếu tôi nhớ không lầm thì hình như một trong những lý do mà nữ chính muốn vào trường là vì cô ấy yêu thíchsự dễ thương của đồng phục trường. Hừm hửm, tôi cũng hiểu quá mà.

Chỉ là, vì nữ chính bị bắt nạt nên lúc nào đồng phục của cô ấy cũng lấm lem hết.

Học sinh trung học và cao trung có thể tự mang đồ ăn hoặc mua ở căn – tin, học sinh tiểu học thì được cấp đồ ăn tại trường.

À, bữa trưa ở trường không phải được nấu bởi mấy cụ bà làm căn – tin thường thấy đâu, do đầu bếp làm hết đấy.

Học sinh cũng chẳng cần lau dọn căn – tin nữa, vì ở đây có bồi bàn cơ mà.

Hơn thế nữa, đồ ăn ở đây trông xa xỉ đến mức tôi không dám chắc mình có thể gọi nó là đồ ăn trưa trong trường được hay không nữa.

Những món như súp lạnh Pháp, thịt cừu nhồi xuất hiện trên thực đơn cứ như là chuyện hiển nhiên ấy. Tôi nghĩ là nhà trường cũng sẽ dạy phép tắc ăn uống ở đây nữa.

[Re-up] Kenkyo, Kenjitsu o Motto ni Ikite OrimasuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ