Chương 187+188

5K 63 3
                                    

Chương 187-Thích em cho nên mới khi dễ em

Hắc Viêm Triệt nhận thiệp cưới mở ra nhìn nhìn sau đó tiếp tục tao nhã ăn bữa sáng.

"Thiếu gia, tuy bây giờ Cổn Cổn đã trở lại nhưng lại có thêm tiểu thiếu gia, có phải nên tìm lão gia và phu nhân không? Có lẽ lão gia có thể chữa bệnh mất trí nhớ của Cổn Cổn." Quản gia Bạch nhìn Hắc Viêm Triệt, nhẹ giọng nói.

"Cha không muốn xuất hiện thì ai có thể tìm ông ấy." Hắc Viêm Triệt uống môt ngụm nước nhàn nhạt nói.

Quản gia Bạch nghĩ nghĩ, im lặng.

"Thuận theo tự nhiên đi vú Bạch." Hắc Viêm Triệt ăn miếng cuối cùng, đứng dậy đi về phòng, chỉ cần cô có thể ở lại bên cạnh anh thì dù không nhớ lại cũng không sao, bọn họ có rất nhiều thời gian không dùng hết có thể từ từ tạo dựng trí nhớ mới.



10 giờ tối, cô gái bị 'yêu quái' hút hết hơi sức mơ mơ màng màng mở mắt ra giật giật thân thể phát ra tiếng hừ hừ khó chịu.

"Tỉnh? Ngủ thật tài."

Viên Cổn Cổn nhìn về chỗ phát ra tiếng, chỉ thấy Hắc Viêm Triệt mặc áo ngủ ngồi ở trên ghế sô pha vắt chân trên đùi còn có một ít tài liệu, nhìn rất yêu mị.

"Thức dậy rửa mặt ăn cái gì đi." Hắc Viêm Triệt đặt tài liệu lên bàn đứng dậy tới chỗ cô.

Viên Cổn Cổn nhìn thấy anh đi tới vội vàng dùng chăn che đầu ước gì mình có thể tàng hình.

Hắc Viêm Triệt ngồi ở bên giường vươn tay lôi kéo chăn của cô, cho rằng cô còn đang giận dỗi anh.

"Sao em còn ầm ĩ nữa sao?

Viên Cổn Cổn cầm chăn thật chặt chỉ là không chịu lộ mặt.

Sự nhẫn nại của Hắc Viêm Triệt luôn luôn rất ít liền dùng sức kéo chăn rách ra thành hai, lông chim bay khắp nơi.

Viên Cổn Cổn không nghĩ tới sức của anh lớn như vậy đột nhiên bị lông chim bay ra làm cô sặc một cái, trong mũi và trong miệng đều có.

Hắc Viêm Triệt nhìn cô vươn tay gạt bỏ lông chim trước mặt lại càng làm ngốc hơn, vung tay lên lông chim liền bay về mặt tường như mũi tên.

Viên Cổn Cổn ngây ngốc nhìn lông chim cắm sâu vào trong tường, trừng lớn mắt nhìn anh.

"Mau dậy ăn cơm." Hắc Viêm Triệt nhàn nhạt nói.

Viên Cổn Cổn thấy mặt anh đã nghĩ đến đêm qua vội vàng vươn tay che mặt mình không muốn cho anh thấy.

Lúc này Hắc Viêm Triệt thật sự không vui kéo tay cô ra, nhỏ giọng trách mắng "Rốt cuộc là em ầm ĩ cái gì?

Nuông Chiều Bảo Bối: Nô Lệ Tình Yêu Của Báo VươngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ