25. Sentimental

881 106 64
                                    

Daehwi ôm chiếc gối rồi ngả hẳn mình xuống ghế tựa đặt ở phòng sinh hoạt chung, em vô thức mở lại Wanna One Go lên, nhưng lại chẳng thể tập trung nổi. Hay đúng hơn là em không muốn xem, thực sự đau lòng quá.

Khi nào cũng thế, vẫn sẽ luôn là Park Jihoon mà phải không, Jinyoung ? Kể cả dù cho em có bỏ lại cả thế giới đằng sau để theo bước chân anh, thì em vẫn chẳng thể dành lấy vị trí đầu tiên trong trái tim người.

Em thu mình lại một góc nhưng không dám khóc, em cảm thấy bản thân vừa cô đơn lại vừa bé nhỏ. Liệu có ai sẵn lòng thương em ?

"Daehwi có muốn thử không ?"

Và chỉ với một câu nói như thế, cuộc đời em đã thay đổi, theo cách chẳng ngờ tới.

Hôm đó là một ngày mưa rất to, em thấy anh đứng bên cạnh Jihoon, đặt một nụ hôn lên gò má anh ấy, dứt khoát như thể đó là việc hai người vẫn thường làm. Khi ấy chợt em lại nghĩ rằng, nụ hôn trên má kia có khi lại hơn hẳn những nụ hôn sâu mà em và anh từng dành cho nhau. Rồi em khóc, em không dám về phòng và đối diện với anh, em ngồi kế bên khung cửa sổ ngắm mưa rơi. Ngoài kia và cả trên khuôn mặt em.

Lai Guanlin đã đến như thế đấy. Bây giờ nghĩ lại, cậu ấy đến như một thiên thần mà lại chẳng phải thiên thần, với đôi mắt gấu trúc và bộ đồ jean dính nước mưa đôi chỗ.

" Đừng khóc nữa vì có tớ ở đây với cậu. "

Guanlin trao em một cái ôm ấm áp, rất ấm, sưởi ấm trái tim đau đớn khôn nguôi của em. Guanlin đến bên em trong một ngày mưa nhưng lại khiến tim em hửng nắng.

"Tại sao lại phải cố chấp yêu một người không yêu mình ?"

Cậu ấy hỏi em như thế và em cũng không biết trả lời ra sao, em có còn muốn yêu anh nữa không ? Em cảm thấy bản thân mệt mỏi đủ rồi, em chẳng còn biết nên làm gì. Nhưng Guanlin cũng chỉ cười nhạt thôi, cậu ấy bảo, bản thân cậu ấy là vậy đấy.

Nhưng mà Lai Guanlin đã đến thật sự chứ không phải là em lạc lối trong mơ tưởng của bản thân đâu.

Cậu ấy nói cậu ấy yêu em, là yêu, anh à. Lần đầu em nghe được một ai đó nói yêu em, và tâm trí em bị xoay mòng mòng đến khó thở. Em chỉ nhớ là, bản thân ngước đôi mắt đẫm lệ đó lên nhìn cậu, người mà đang mỗi một khắc lại gần em hơn và để đôi môi ấm nóng ấy chạm vào đôi mắt sưng đỏ của em. Lần đầu tiên em cảm thấy được an ủi.

Rồi những ngày sau đó, và cả sau đó nữa. Bae Jinyoung đã phát hiện được những điểm kì lạ và Lee Daehwi cũng thấy bản thân kì lạ lắm.

"Em không muốn hôn."

"Cũng không muốn ôm."

"Vì nó chẳng thực."

Em nói như thế khi anh định tìm kiếm nụ hôn từ em mỗi khi đêm xuống, khi anh muốn em ôm vào lòng vì anh cảm thấy thật buồn, nhưng em khước từ. Lần đầu đấy. Mà chẳng ngờ đâu lại còn cả những lần sau đó.

Anh thấy em từ chối anh, chắc lại giận dỗi vu vơ. Anh cũng không để tâm đâu, có lẽ em ghen với Jihoon, chắc vậy rồi.

[ Baehwi ] Sweet boxNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ