Chương 2

1.9K 129 8
                                    



Hoàng Thượng đã triệu Thẩm quý nhân thị tẩm năm ngày liên tiếp. Một việc chưa có tiền lệ. Diên Hy cung được đồn đi là nơi có hỉ mạch, thoắt cái đã là nơi trú ngụ của cả hai vị chủ tử đắc sủng nhất Tử Cấm Thành. Việc tranh sủng vốn khốc liệt khắp lục cung, nay thu nhỏ lại chỉ là cuộc chiến giữa hai nương nương ở Diên Hy cung. Lệnh Phi thời gian này không còn được Hoàng Thượng quan tâm nhiều như trước. Một mặt vì chuyện cũ với Phó Hằng còn chưa nguôi ngoai. Mặt khác người mới vừa đến ưu tú diễm lệ lại giống Hoàng Hậu quá cố như tạc. Cô ta chẳng phải bỏ chút công sức nào đã nghiễm nhiên chiếm được trái tim người. Thoạt đầu, khi Càn Long chỉ triệu Thẩm Qúy Nhân đến Dưỡng Tâm điện hầu hạ. Phi tần trong cung hả hê vì Lệnh Phi bị lạnh nhạt, nhưng rồi cũng lại đố kị không nguôi. Quay đi quay lại, vẫn là người ở Diên Hy cung cướp hết ân sủng chốn hậu cung.

Trở về cùng Lệnh Phi từ Thọ Khang cung sau khi đi thỉnh an Thái hậu, Minh Ngọc hờn dỗi vu vơ, việc ngày nào Thuận Thiên cũng nhận được thánh ân, Hoàng Thượng còn liên tục gửi quà đến cho cô ta ngay trước mũi mình khiến cho Minh Ngọc không khỏi bất an.
- Anh Lạc. Cô phải làm gì đi chứ?
- Cô muốn ta làm gì?
- Cô hãy đi làm lành với Hoàng Thượng đi. Nếu cô không dành được ân sủng của Hoàng Thương. Sao có tư cách tranh đấu với Thuần Phi. Cô xem, Thẩm quý nhân đó giống hoàng hậu nương nương đến vậy, còn không phải cố ý học theo người để tranh sủng sao? Thật quá đáng ghét!

- Ngày tháng còn dài, việc cần làm là kiên nhẫn

Minh Ngọc có vẻ không phục

- Trước đây lúc ở Trường Xuân cung, cô muốn gì làm nấy, đâu có như vây?

Anh Lạc ôn tồn bảo:

- Trước đây ta có hoàng hậu nương nương bảo vệ, dù ta có xấc xược, tùy hứng cũng có người che chở cho ta. Bây giờ ta chỉ có một mình đường đi nước bước đều phải cẩn trọng. Sai một ly, đi một dặm, không thể vô lo nóng vội được nưã. Huống hồ, Thẩm quý nhân đang đắc sủng, ta phải cảm ơn cô ta thay ta trở thành cái gai trong mắt Thuần Phi, Thư Tần mới đúng.

Minh Ngọc chỉ về phía trước:

- Xem kìa, cô vừa nhắc Tào Tháo là Tào Tháo đến, kia chẳng phải Thư Tần và Thẩm Qúy Nhân hay sao?

Từ cách khá xa, họ vẫn nghe thấy tiếng nói chói tai của Thư Tần. Cô ta đang đuổi theo Thẩm quý nhân, trông dáng vẻ bừng bừng phẫn nộ. Nhập cung đã lâu nhưng Thư Tần vẫn không bỏ được tính nóng vội của mình.

- Đứng lại đó!

Thẩm quý nhân nghe vậy bèn dừng bước, cúi người chào

- Thư tần nương nương tìm thần thiếp có gì dạy bảo?

- Ngươi còn hỏi có chuyện gì? Ngươi vừa mới đạp lên khăn tay của bản cung.

Thẩm quý nhân nhìn xuống , quả thật một chiếc khăn tay đang mắc kẹt dưới gót giày nàng:

- Nương nương, thần thiếp không cố ý, thần thiếp sẽ mang về giặt sạch rồi đích thân mang trả lại cho người.

- Giặt sạch rồi trả lại? - Thư tần cười mỉa mai – Ngươi nghĩ ta còn muốn dùng thứ đã ở dưới gót giày kẻ hạ nhân là ngươi hay sao?

[BHTT] [Fanfic Diên Hy Công Lược] Hoàng Hậu Trở VềNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ