Chap 7

2K 83 3
                                    

Khi JiMin và SuGa về thì thấy cậu đang cà nhắc đi đằng trước còn anh theo sau .

- TaeHyungie à ! Sao anh để em ấy đi bộ ? Chẳng phải em kêu anh cõng em ấy về à ?

- Không phãi lỗi của anh ấy đâu ! Là em tự muốn đi bộ .

- Sao em ngốc thế hả ? Em không thấy mình đang bị thương à ?

- Em không sao mà anh .

- Anh SuGa à ! Anh bế em ấy vào hộ em

- Ok .

Nhìn thấy Suga bế cậu mà cậu lại không từ chối trong khi đấy lúc nãy cậu lại không cho anh cõng , trong anh lại dẫy lên một cảm giác khó chịu .
Sau khi vào phòng cậu đi tắm rửa xong Jimin tra thuốc và băng vết thương cho cậu .

- Jungkookie à ! Anh xin lỗi nhé . Nếu như anh không có ý định đi chơi thì em đã không bị sao rồi .

- Không sao mà anh . Đây đâu là lỗi của anh . Ơ kìa . Sao anh lại khóc ?

- Tại anh thấy có lỗi . Anh xin lỗi .

- Anh ngốc quá nha

Cậu lau nước mắt cho Jimin xong rồi ôm lấy anh .

- " anh Jimin rất tốt với mình tại sao mình lại ghen tị với anh ấy ? Anh ấy đâu có lỗi gì trong chuyện này . Mình sẽ giữ bí mật về chuyện của mình với Taehyung mãi mãi . Jimin à ! Nhất định em sẽ không để anh bị tổn thương đâu . Em hứa đấy " . Jungkook nghĩ .

---//--

Sau một thời gian cuối cùng cậu cũng khỏi . Hôm nay là sinh nhật của Taehyung . Cậu vui vẻ chuẩn bị đồ làm bánh cho anh . Cậu muốn cho anh bất ngờ . Hiện tại là 18h trời cũng chập tối . Anh bước vào nhà thì không thấy mở điện . Anh lần mò đến công tắc bật điện thì

- Happy birthday to Taehyung ... 

cậu cầm chiếc bánh trên tay với tâm trạng rất hạnh phúc .

- Cảm ơn cậu . Jungkook

- Không có gì . Anh thổi nến đi

Anh nhận lấy chiếc bánh từ tay cậu . Toan thổi thì bỗng điện thoại của anh reo .

- Alo . Jiminie . Anh nghe nè ... cái gì ? Được rồi em đang ở đâu ? Anh đến ngay .

Chiếc bánh từ trên tay anh rơi xuống đất . Chính khoảnh khắc này trái tim cậu cũng như chiếc bánh kem này . Tan nát và vỡ vụn . Cậu lấy bình tĩnh hỏi .

- Có .. có chuyện gì vậy anh ?

- Jimin bị tai nạn . Bây giờ tôi phải đến chỗ em ấy ngay .

- Anh có thể cho em đi với không ? Em lo cho anh ấy quá .

- Được rồi đi thôi .

Suốt quãng đường cậu im lặng không nói gì , đôi tay cứ cố vò vò vạt áo .  Một phần là chuyện hồi nãy , một phần là lo cho Jimin .

Thật sự cậu rất lo cho Jimin nhưng khi đến nơi lại không thấy Jimin đâu cả chỉ thấy mình SuGa đang đứng . Cậu ngờ vực hỏi

- Anh Suga ? Tại sao anh lại ở đây ? Vậy anh Jimin đâu ? Anh ấy có bị gì không ?

Suga chưa trả lời thì ..

Happy birthday to you
Happy birthday to you
Happy birthday
Happy birthday
Happy birthday to TaeHyungie

Lúc này cậu như nghẹn ắng cả cổ họng .
Cậu chỉ đứng lẳng lặng nhìn anh hạnh phúc đón nhận chiếc bánh kem từ Jimin anh ước rồi thổi nến rồi ôm Jimin . Tất cả hành động đó đều nằm trong tầm mắt cậu .
Suga thấy cậu khác thường nên lại hỏi

- Em sao vậy ?

- Em không sao !

- Đi theo anh .

Suga túm tay cậu dắc đi . hôm nay có một chuyện anh nhất định phải hỏi cậu. . Anh và cậu ngồi trên một chiếc ghế đá ven đường . Anh mở lời

- Anh có chuyện muốn hỏi em

- Anh hỏi đi

- Em nhất định phải trả lời anh một cách chân thật . Không được nói dối .

- Tại sao anh lại nói như vậy ?

- Em cứ hứa đi .

- Em... em hứa .

- Mối quan hệ của em với Taehyung là gì ?

Cậu như chết lặng .

- Anh... anh hỏi vậy là có ý gì ?

- Em cứ trả lời anh đi đã . Nhất định không được giấu bất kì chuyện gì hết .

Cậu rụt rè rồi kể ra mọi chuyện . Nước mắt làm nhoà đi tất cả . Cậu đau lắm .
Còn anh . Anh còn khó chịu hơn cậu rất nhiều .
Anh phải làm thế nào đây .? Anh cảm thấy cảm thương cho cậu nhóc trước mặt nhưng bên cạnh đó lại là hạnh phúc của em trai mình .
Đang triền miên suy nghĩ thì cậu lên tiếng .

- Anh đừng kể cho ai nghe nhé . Xem như là em cầu xin anh

- Nhưng ... anh vẫn thắc mắc . Em yêu Taehyung như vậy thì tại sao em không nói sự thật ? Tại sao lại giữ im lặng .

- Vì anh Jimin là người tốt . Em không muốn thấy anh ấy buồn , anh ấy bị tổn thương .

- Tại sao trên đời vẫn còn kiểu người ngốc như em chứ ?

- Chỉ cần họ hạnh phúc thì em cũng hạnh phúc .

Khoé môi nhoẻn cười nhưng nước mắt vẫn cứ tuôn trào .

- Anh hứa là sẽ không nói j chứ ?

- Anh.....

Sự dằn vặt như cấu xé anh vậy . Phải làm sao đây ? Thà như anh không biết thì anh có thể vô tư nhưng bây giờ lại khác . Anh cảm thấy rất day dứt trong lòng . Đúng ! Lương tâm anh không cho phép .

- Anh sao vậy ? Sao không trả lời em ?

- Anh .... Hứa .

- Vậy thì ngoắc tay đi .

Cậu đưa ngón út dơ lên trước mặt anh , sau đó anh cũng từ từ dùng ngón út của mình ngoắc lấy tay cậu .

------------

VKook ( HOÀN )  [ SE ] Chỉ Cần Anh Hạnh Phúc... Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ