Sẽ chẳng còn điều gì có thể làm bạn lo sợ hay gục ngã, khi bạn từng phải đối mặt với cái chết không chỉ một lần.
Sau lần phẫu thuật ung thư đầu tiên, bác sĩ nói rằng khối u trong người tôi vẫn còn và buộc phải phẫu thuật một lần nữa. Bao nhiêu hy vọng và động lực sống đã dồn hết cho lần trước nên lúc này, tinh thần tôi gần như suy sụp hoàn toàn. Cảm giác bất lực và tuyệt vọng vỡ òa khiến tôi không gượng dậy được. Tại sao hết lần này đến lần khác, cuộc đời lại đối xử với tôi khắc nghiệt đến thế> Biết phải kiên cường, nhưng sự kiên cường cũng đâu phải là vô hạn?
Đó là một trong những thời gian đen tối và khó khăn nhất của cuộc đời tôi. Những ngày mùa đông khi ấy trở nên lạnh lẽo và chết chóc hơn bao giờ hết. Tôi trốn trong phòng cả ngày, căn bệnh quái ác ám ảnh tôi cả trong giấc nhủ chập chờn, nhiều lúc còn không dám nhắm mắt vì biết đâu mình chẳng thể tỉnh lại được nữa. Sống lại một hành trình đi về cái chết, như một văn hòa nào đó đã từng đúc kết. Lúc ấy, tôi bắt đầu nghĩ đến cái chết hàng ngày. Tôi tưởng tượng về việc, cái chết có thể xảy đến với mình bất cứ khi nào, sau khi chết linh hồn mình sẽ bay đi đâu, làm gì, liệu có còn ai nhớ tới mình hay không, gia đình sẽ ra sao, người yêu sẽ ra sao. Ngoài trời tuyết rơi trắng xóa, trong lòng tôi chỉ có một câu hỏi duy nhất: Liệu mình còn được ngồi đây nhìn mọi thứ như thế này được đến bao giờ nữa. . .
Khi ấy, phẫu thuật là cơ hội duy nhất sống sót. Đó là chiếc phao cứu sinh cuối cùng để tôi nắm lấy. Nếu tôi còn muốn buông xuôi thì gia đình tôi sẽ còn cảm thấy tuyệt vọng và buồn đau đến đâu nữa. Tôi nhớ đến mẹ. Mẹ đã dành cả cuộc đời để hy sinh cho chồng con, nuôi tôi khôn lớn. Tôi làm mẹ buồn nhiều rồi, nhưng còn chưa báo đáp được mẹ ngày nào, không thể cứ thế ra đi mà để mẹ lại như thế được. Tôi phải sống, nếu không vì bản thân mình, thì cũng phải vì mẹ mà cố lên.
Khao khát được sống chưa bao giờ mãnh liệt đến như thế, gạt qua những suy nghĩ u ám, trong đầu tôi giờ chỉ có duy nhất một thứ: đó là được sống ngày nào thì phải tích cực ngày đó, phải đấu tranh đến cùng và chiến thắng bệnh tật. Vậy là tôi tự an ủi mình mỗi ngày, tiếp nhận phương án điều trị của bác sĩ. Tôi cố gắng ăn nhiều hơn, cười nhiều hơn, suy nghĩ tích cực hơn để chuẩn bị có thể và tinh thần khỏe mạnh nhất cho lần phẫu thuật sắp tới.
Ca phẫu thuật cuối cùng thực hiện vào tháng 1/2013 mà đến tháng 9 vẫn chưa có kết quả. Việc đợi chờ kết quả cứ như một bản án tử treo lơ lửng trên đầu, nhưng tôi đã không thể mình chìm trong nản chí. Thậm chí, tôi còn đăng kí tham gia chương trình Cuộc đua kì thú để rèn luyện sức khỏe và giữ cho mình tinh thần chiến đấu vững vàng.
Đến đầu năm 2014, cuối cùng những cố gắng của tôi đã có hy vọng. Bác sĩ thông báo tình hình sức khỏe tiến triển rất tốt, bạn bè, người thân, gia đình và cả bản thân tôi đều như trút bỏ được cơn ác mộng đeo đuổi quá lâu. ai nấy đều thấy vô cùng hạnh phúc.
Đến khi chiến thắng được căn bệnh, quan niệm cuộc sống của tôi cũng khác đi rất nhiều. Tôi sống nhẹ nhàng hơn, thanh thản hơn, dễ dàng chấp nhận và vượt qua những biến cố hơn. Khi bạn từng đối mặt với cái chết rồi, cảm giác như bất kỳ việc gì có xảy ra trên đời này cũng không là chuyện quá to tát nữa, chuyện gì cũng đểu có thể vượt qua được hết. Điều quan trọng nhất, chính là bản thân phải tự học cách mạnh mẽ hơn, can đảm hơn để đối đầu với khó khăn.
Giờ đây, hơn tất cả, tôi vẫn sống tốt từng ngày, vẫn khỏe mạnh yêu đời lạc quan, có công việc tốt và một người chồng yêu thương mình. Tôi thấy như thế là quá đủ, khi ông trời ưu ái cho mình một cuộc sống như bây giở, có thể nó không là gì so với rất nhiều người, nhưng với tôi đó là cuộc sống viên mãn nhất. Tôi cũng không mong muốn mình được sống thật lâu để hưởng thụ vinh hoa hay phú quý, chỉ cần sống đúng với lương tâm, không làm hại ai là đủ rồi. Đời này, chỉ cần mình vô tư và thanh thản là được.
Tôi có rất nhiều thứ muốn chia sẻ trong cuốn sách này, không phải cần sự đồng cảm hay thương hại của mọi người sau những biến cố không mong muốn xảy ra trong quá khứ. Tôi chỉ muốn được kể chính câu chuyện và hành trình mà bản thân đã trải qua, để tiếp thêm cho các bạn nghị lực vượt qua tất cả. Nhiều người bị ung thư đều nghxi rằng cuộc đời mình sẽ chấm hết và trở nên bi quan, muốn buông xuôi như tôi của ngày xưa. Tôi chỉ muốn nói rằng, ung thư dù là căn bệnh quái ác nhưng cũng không phải là dấu chấm hết đối với cuộc đời bạn, nó hoàn toàn có thể chữa khỏi được nếu bạn biết tin tưởng vào bản thân mình. Nếu như rất không may, một ngày bạn phát hiện rằng mình bị bệnh, thì hãy bình tĩnh và luôn giữ cho mình tinh thần lạc quan nhất có thể, bởi vì chỉ có kháo khát sống mới giúp bạn có động lực dũng cảm chiến đấu với bệnh tật. Cuộc chiến với ung thư là hành trình dài, nên bạn cần chuẩn bị một tinh thần vững vàng nhất để đương đầu với nó.
Tôi mong rằng những gì mình chia sẻ sẽ giúp các bệnh nhân ung thư có thể tìm thấy được chút hy vọng và niềm tin chiến thắng bệnh tật. Trong mọi hoàn cảnh, hãy cố gắng đến hết sức mình, để dù có xảy ra tình huống nào đi nữa, bạn cũng có thể mỉm cười vì đã sống một cuộc đời trọn vẹn, kiên cường và có ý nghĩa hơn bất cứ ai.
BẠN ĐANG ĐỌC
(FULL) Cỏ Hạnh Phúc - Hari Won
Non-Fiction"Chúng ta mạnh mẽ hơn chúng ta vẫn nghĩ" cuốn tự truyện của c.Hari Won, chia sẽ trên Watt cho những FAN yêu thích chị! Các FAN của chị Hari đâu, vào đọc nha!