Ngày hôm nay, núi Lạc Hà có ánh nắng tươi sáng, Hi Nguyệt kéo hai vị sư huynh của nàng nũng nịu nói "Đại sư huynh, Nhị sư huynh, hai người theo ta đến bờ hồ trước mặt dạo chơi được không?"
Lăng không nói hai lời liền đồng ý, mà Thần nhìn thấy ánh mắt mong đợi của Hi Nguyệt cũng đồng ý.
"Hi Nguyệt, các ngươi muốn ra ngoài chơi sao, có thể đưa ta theo cùng không?" Liên Nhi không biết từ nơi nào chạy đến, mặc dù nói với Hi Nguyệt, nhưng lại nhìn về phía Thần đang đứng cạnh Hi Nguyệt.
"Đương nhiên có thể, Liên tỷ tỷ, chúng ta cùng đi chứ!"Hi Nguyệt rất đơn thuần, tiến lên nắm cánh tay Liên Nhi đi về phía trước.
Đi đến bên hồ, Hi Nguyệt giống như chim sổ lồng, vui vẻ vừa đi vừa chạy về bên hồ, Lăng đứng cách đó không xa bảo vệ nàng, mà Thần thì ngồi dưới một gốc cây đại thụ.
Liên Nhi nhìn Thần một chút, lại nhìn Hi Nguyệt không chú ý bên này, nàng ưu nhã đi về phía Thần, ngồi bên cạnh hắn, cố ý tìm chủ đề "Đại sư huynh, ngươi nhìn Hi Nguyệt đi, như đứa bé không chịu lớn vậy, nhìn thấy bờ hồ còn vui vẻ như vậy!"
Thần không nói gì, cứ nhìn chằm chằm Hi Nguyệt đang vui vẻ, khóe miệng cũng cong lên một đường theo tiếng cười như chuông bạc của nàng.
"A "Có lẽ Hi Nguyệt chơi rất vui, không chú ý tới mình cách hồ càng ngày càng gần, sau đó chân bị vấp, trực tiếp ngã vào trong hồ
"Hi Nguyệt " Lăng cách nàng gần nhất bị dọa đến hồn phi phách tán, kêu to một tiếng bay thẳng tới nắm lấy eo thon của nàng ôm nàng vào trong ngực của mình.
Cúi đầu nhìn về phía Hi Nguyệt đang nhắm chặt hai mắt vì khẩn trương, Lăng không tự chủ được ngây ngẩn cả người, lông mi Hi Nguyệt dài mà vểnh lên có chút rung động, như hồ bươm bướm chớp đôi cánh xinh đẹp vậy.
Lăng chậm rãi đưa tay phải ra, lúc sắp chạm vào gương mặt Hi Nguyệt, Hi Nguyệt đột nhiên mở hai mắt ra, nàng nhìn hồ một chút, lại nhìn Lăng một chút, bất tri bất giác mới phát hiện thì ra mình không có rơi vào trong hồ.
Nàng nhẹ nhõm thở một hơi, cũng không có phát giác lúc này nàng còn ở trong ngực Lăng.
"Nhị sư huynh, cũng may huynh kéo ta lại, nếu không ta sẽ ướt sũng."
Lăng giật mình nhìn nàng, ánh mắt lóe lên tia yêu thương khó phát giác "Muội đó, lần sau phải cẩn thận, nếu ta không ở bên cạnh muội, xem coi muội làm sao bây giờ."
Hi Nguyệt thè lưỡi "Nhị sư huynh, ta biết rồi!"
Thượng Quan Tây Nguyệt đứng ở một bên, nhìn hai người động chạm lẫn nhau, tác động qua lại, nàng biết Lăng thích Hi Nguyệt, dien*dann<lle3/qysdo0n nhưng đối với tình cảm Hi Nguyệt lại quá mơ hồ, ngay cả nàng thích Đại sư huynh nàng cũng không biết đây chính là thích!
Thần ngồi dưới đại thụ nhìn thấy Hi Nguyệt sắp rơi xuống hồ, lập tức mở to hai mắt, chuẩn bị bay lên, thế nhưng...
Khi thấy hai người ôm nhau đầy thâm tình, chí ít hắn cho là như vậy, lập tức dừng bước, nhìn chằm chằm hai người đang nhìn nhau phía trước không chớp mắt, không biết suy nghĩ cái gì!
BẠN ĐANG ĐỌC
Ngốc Vương Sủng Phi, Phế Vật Đích Nữ Đại Tiểu Thư
Lãng mạnTác giả:Cạn Hạ Vân Thể loại:Ngôn Tình, Xuyên Không, Nữ Cường, Cổ Đại Nguồn:DĐ Lê Qúy Đôn Trạng thái:Full Convert: tangthuvien Editor: Susublue Độ dài: 146 chương Nàng là sát thủ chế độc ở hiện đại nhưng khi sống lại phát hiện ra mình thế nhưng trở t...