Chương 118: Để cho ngươi sau này không dám đắc tội lão tử nửa

3.1K 56 0
                                    

Thượng Quan Minh Tuyên vội vàng bay lên trời muốn đỡ Thượng Quan Tây Nguyệt, nhưng do huyền khí phẫn nộ của Hồ Triệt bộc phát quá lớn, khiến tốc độ của Thượng Quan Tây Nguyệt bay ra ngoài rất nhanh, nên Thượng Quan Minh Tuyên không đuổi kịp.

Không thể nào, Thượng Quan Tây Nguyệt ở giữa không trung che mặt mình, thực sự không muốn nhìn thấy hình dạng mình bị ngã xuống đất, qua một hồi lâu, nàng đều không có cảm giác đau đớn khi bị ngã xuống đất.

"A "Nàng hiếu kỳ nhìn qua khe hở, phát phát hiện mình không bị té xuống đất, vẫn ở giữa không trung, nhưng lại bị một người mặc y phục màu mực ôm vào trong ngực.

Nàng nhanh chóng thả tay xuống, ngửa đầu nhìn về phía người đỡ mình.

Là Bách Lý Thần!

Khi thấy gương mặt hơn người của Bách Lý Thần, Thượng Quan Tây Nguyệt không khống chế được nên mặt đỏ lên, nàng cảm giác mình thật là mất mặt, đánh nhau với người khác còn bị người ta đánh bay ra ngoài, nàng cảm giác mình không còn mặt mũi gặp người nữa.

Sau khi Bách Lý Thần ra khỏi hoàng cung ngoài hồi phủ thay y phục xong liền vội vàng chuẩn bị đi tìm Thượng Quan Tây Nguyệt, đang ở trong xe ngựa hắn đột nhiên nghe thấy tiếng ồn ào bên ngoài, hắn vốn xem thường, đột nhiên nghe thấy hai chữ Nguyệt nhi, hắn nhanh chóng vén rèm lên, liếc mắt đã nhìn thấy Thượng Quan Tây Nguyệt bay về phía này.

Hắn biến sắc, cấp tốc bay lên không trung đỡ nàng, khi nhìn thấy dung nhan tuyệt mỹ không chút phấn son, hắn kinh diễm, hắn biết Thượng Quan Tây Nguyệt rất đẹp, nhưng hắn lại không biết nàng đẹp đến mức này, trong mắt của hắn, trong lòng của hắn đầy hình ảnh của Thượng Quan Tây Nguyệt.

Thượng Quan Minh Tuyên nhìn thấy Thượng Quan Tây Nguyệt được Bách Lý Thần đỡ, thở dài một hơi, rơi xuống mặt đất.

Khi Bách Lý Thần nhìn thấy Thượng Quan Tây Nguyệt vươn tay che kín mặt thêm lần nữa, hắn nhịn không được cười phá lên, hắn cảm thấy Nguyệt nhi như vậy vô cùng đáng yêu.

Khi Bách Lý Thần ôm lấy Thượng Quan Tây Nguyệt, khiến cho thiên địa đều phai mờ, tất cả mọi người hâm mộ nhìn đôi nam nữ tuyệt phối này.

Bọn hắn đều rất ngạc nhiên, từ lúc nào mà Tây Lăng Quốc lại có thêm một mỹ nhân mà không ai biết.

Nữ xinh đẹp động lòng người, có một luồng linh khí nhẹ nhàng, dung nhan như vậy, diễn;Dànn<lle3/quy1d00n khiến mọi người bị thu hút, tự ti mặc cảm, không dám khinh nhờn. Nam tử cực kỳ tuấn mỹ, ngũ quan sắc bén như đao khắc, cả người phát ra một khí thế vương giả uy chấn thiên hạ, trên khuôn mặt tuấn mỹ giờ phút này tỏa ra vẻ yêu say đắm cô gái trong ngực.

Bách Lý Thần ôm Thượng Quan Tây Nguyệt trong ngực chậm rãi xoay tròn giữa không trung rồi xuống đất, khiến y phục màu đỏ như là hồ điệp bay múa, giương cánh muốn bay đi, màu đỏ quyến rũ như thế, làm lu mờ ánh mắt tất cả mọi người.

Giờ khắc này, tất cả mọi người đều ngừng thở, mắt chăm chú nhìn theo hai người này, không ai muốn quấy rầy tình cảnh tuyệt mỹ này.

"Nguyệt nhi, nàng còn muốn che mặt tới khi nào!" Bách Lý Thần rơi xuống mặt đất, hai tay siết chặt hông Thượng Quan Tây Nguyệt, nhìn nàng từ đầu đến cuối vẫn không buông tay ra, nhẹ nhõm nói.

Ngốc Vương Sủng Phi, Phế Vật Đích Nữ Đại Tiểu ThưNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ