Tôi có quen một anh người Đức tên là Rudolf. Anh ấy dùng ứng dụng Blued trên điện thoại giống như tôi.
"Em ơi, liệu em sẽ qua Đức chơi với anh chứ?" Anh ấy gửi tin nhắn cho tôi khi tôi đang ở Pháp.
"Em đi chứ!" Tôi nhắn lại.
"Mãi yêu em, tình yêu phương Đông của anh." Anh ấy thả tim vào tin nhắn tiếp theo.
Nói thật đấy, tôi chưa bao giờ được một người xa lạ nào thả tim thả hoa cho tôi như thế này cả. Tôi nghe nói rằng người Đức rất nghiêm túc và hầu như khá lãnh cảm. Nhưng tôi dám cá rằng nam giới xứ Đức ở các vùng thành thị có thân hình cao to, trung bình từ 1m80 trở lên. Tôi có cảm tưởng rằng tôi như một con nhái bước vào một vùng đất toàn là ễnh ương. Một thằng nhóc Á Đông cao 1m77 như tôi mà bước qua đất của dân da trắng khổng lồ thì trông rất ngột ngạt.
Năm ngày sau, tôi rời Pháp đi qua nước Đức. Đi qua Đức, tôi có một cảm giác được chào đón rất thân thiện. Thủ đô Berlin chính là nơi đã từng chứng kiến bao thăng trầm xứ Đức từ thời Đức hoàng Wilheim lúc Đệ nhất thế chiến, thời Đức Quốc xã của Adolf Hitler thời Đệ nhị thế chiến, thời phân cách Đông-Tây Berlin từ đầu thập niên 1950 đến lúc thống nhất đầu thập niên 1990. Từ thời Đức thống nhất, đấy là lúc xứ Đức được bình yên trong hoà bình. Thủ tướng Đức hiện tại là Angela Merkel, bà ấy lên nắm quyền từ năm 2005, lúc đó tôi mới chỉ là một thằng nhóc 5 tuổi không biết sự đời là gì. Chắc lúc đó bố mẹ tôi còn sống.
"Guten Tag!" Anh Rudolf chào tôi từ xa.
Tôi từ sân bay Munich bước ra, Rudolf đã đón tôi lên tắc xi. Người lái tắc xi là một cô nàng người Đức, và tôi nghe cuộc đối thoại của họ. Dân Pháp nói chuyện với nhau chẳng bao giờ phát âm chữ 'h' trong từ vựng của họ, và bảng chữ cái alphabet của họ giống hệt bảng chữ cái tiếng Anh, chỉ trừ mấy cái nguyên âm có dấu gạch chéo lên, chéo xuống, dấu mũ trên đầu, và cả cái chữ c với dấu phẩy bên dưới. Mấy cái nguyên âm với dấu này dấu nọ thì chỉ cần hạ giọng lên giọng là có ngay, nhưng đặt biệt là nguyên âm với hai cái chấm đội đầu thì đọc như đọc tách rời ra. Chữ 'naive' trong tiếng Anh đọc y như bản Pháp của nó, và có người viết chữ 'i' của từ đó với hai chấm mũ, có người chỉ viết một chấm. Còn bên Đức thì 'w' và 'v' đọc như 'v' và 'f'. Có bữa nào đó tôi tra từ 'Volkswagen' trong tiếng Đức ra tiếng Nhật, và đọc ra là 'forukusuwaagen', sau khi tra ra cách đọc kiểu Đức thì như 'folks-vagen' ra tiếng Anh giọng Mỹ lại ra cách đọc 'volks-wagen'. Ôi thôi, đau đầu của tôi quá đi~~~
Tôi được tắc xi đưa tới một quán ăn Đức. Rudolf bao hết phần của tôi và anh ấy tại đó.
Rudolf: "Salad khoai tây Đức ngon bá cháy."
Nhắc đến salad, tôi nghĩ đến một món gồm đủ thứ rau cải (kể cả rau diếp là nguyên liệu chính) trộn với nhau trong một thứ sốt vị chua ngọt lẫn lộn hoặc bất cứ thứ gì có sốt kem, có khi thêm vài ba miếng thịt miếng cá hoặc thậm chí cả trứng luộc. Nhưng khi nghe tới salad khoai tây, tôi biết chắc chẳng có gì khác ngoài khoai tây nướng sẵn trộn với một loại sốt gì đó.
Tôi: "Anh nói salad khoai tây à?"
Rudolf: "Ừ, cái đó là khoai tây luộc hoặc nướng trộn với thịt hun khói và hỗn hợp nước sốt từ hành lá, rau thơm và nước mỡ thịt hun khói."
BẠN ĐANG ĐỌC
[Đam mỹ] [Sentai Rider] Những chuyện tình chưa kể của Kairi
Roman d'amourTổng hợp những câu chuyện tình lãng mạn dễ thương nhưng oái oăm ngang trái (và có phần ngang ngược lộng hành) của Kairi (Lupin Red) trước và sau khi gặp Keiichiro (Patren 1) Lưu ý: Có thể có liên quan đến các fic Những khoảnh khắc ngọt ngào, Cuộc ph...