2. Love you to death (END)

14.1K 779 49
                                    


Cái rét của gió đêm nhanh chóng làm tôi tê tái cả người.

"Mẹ kiếp!" Tôi chửi thầm, nhịn không được vươn tay nhéo tai người bên cạnh. Tất cả đều tại tên này, nếu không phải hắn đòi đi phượt lên Đà Lạt, chúng tôi cũng chẳng rơi vào khốn cảnh thế này.

Thật là xui xẻo, chẳng ngờ lúc tên này đang chở tôi lên một cái đồi liền té xuống, cũng may chưa mất mạng, nhưng việc rớt xuống một nơi khỉ ho gò gáy không có một bóng ma lảng vảng lại càng làm tôi đau đầu.

"Ui da! Nhờ tao mà mày mới giữ được cái mạng đấy!" Tên kia la hét, vì bóng đêm, tôi chẳng thể nhìn thấy kĩ mặt hắn, nhưng tôi chắc mẩm cái lỗ tai của đối phương bị tôi hành hạ đến sắp đứt rồi, không thì sao tên này lại gào hét như heo bị chọc tiết thế.

"Chẳng biết tại ai mà tao mới ngồi ở đây!" Tôi hừ lạnh, buông tay mình ra, hồi tưởng chuyện vừa xảy ra. Sau cú té xe, tôi liền bất tỉnh, vừa mở mắt đã thấy bản thân nằm trong cái hang động vừa tối vừa lạnh này, lại thêm cái kẻ gây ra tai nạn vừa rồi kề sát vào người mình, nhắm mắt ngủ ngon lành, hỏi sao không bực.

Cơn tức nhanh chóng bị cái lạnh thổi nguội, tôi nhịn không được kéo cái áo gần như nát bét che đi thân thể, thế nhưng vẫn không ấm lên chút nào.

"Lạnh lắm hả? Thế ôm tao này." Hắn khẽ nói, nhích lại gần tôi. Hai chân tôi bị kéo qua, đặt lên đùi hắn, sau đó hắn luồn hai cánh tay qua nách, gục đầu xuống hõm cổ tôi, thở phì phò.

Tư thế có hơi kỳ lạ, nhưng tôi chẳng mấy bận tâm, sự ấm áp dần lan khắp người, tôi liền thuận theo, giơ hai tay quàng lên cổ hắn, kéo sát hai thân thể, gần đến nỗi chúng tôi có thể nghe được tiếng tim đập của nhau.

Tên kia thoáng cứng người, tôi lại cảm thấy cực kỳ thoải mái, vì thế liền biến thành bạch tuột tinh, hai tay hai chân quấn chặt lên người hắn, liên tục cọ xát hòng đỡ lạnh hơn. Thỉnh thoảng chỗ khó nói của đối phương bị tôi cọ trúng, thế nhưng tôi chẳng hề ngại ngùng, dù sao tôi vài hắn đã là bạn bè lâu năm, cái gì của nhau mà chưa từng thấy qua.

Có lẽ quá mệt mỏi, tôi nhanh chóng mơ màng, dù sao bây giờ cũng là buổi tối, thôi thì ngủ một giấc, đến sáng mai lại ra khỏi hang động, tìm xem có người sống gần đây không rồi tính tiếp, tôi thầm nghĩ.

Nhưng cảm giác mặt lưng bị vuốt ve liền làm tôi tỉnh tảo. Tôi căng mắt, rướn người ra trừng hung thủ hại chúng tôi phải khổ sở thế này, sau đó đánh cái bốp lên bàn tay chẳng yên phận của hắn, hung hăng mắng mỏ.

" Mày làm gì? Không để tao ngủ được à?!" Tôi bực bội nói, nhưng cơn ngái ngủ khiến giọng tôi khàn khàn, mềm mỏng hẳn đi, nghe tới tai người lúc này chẳng khác gì làm nũng.

Tôi cũng chẳng muốn chấp nhất chuyện này, liền một lần nữa tựa vài tên kia, nhắm mắt rơi vào cơn mộng mị. Thế nhưng chuyện tiếp theo xảy ra lại làm cơn buồn ngủ hoàn toàn tiêu biến.

Cái tay vừa mới bị tôi đánh lúc nãy không thèm mò vào sau lưng nữa, lần này lại trực tiếp bò vào cái quần jean tả tơi của tôi, xoa nắn cặp mông quả táo mà tôi luôn tự hào nhất.

Creppypasta đam Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ