Nhất bái thiên địa

3.3K 276 1
                                    

Nhất bái thiên địa.

Không lấy được nhau kiếp này, ta lấy nhau vào kiếp sau.

...

" Hai người họ tại sao lại lạy ở nơi này? "

" Anh là khách qua đường phải không? " Một người nông dân đã đứng tuổi, vuốt lại bộ râu của mình khẽ lên tiếng. Vị khách kia theo phản ứng khẽ gật đầu. " Vậy không biết là đúng rồi. Họ là nam nhân, mà lại yêu nhau. "

Vị khách có lẽ là kẻ khác biệt nhất trong đám người nhổn nháo ở đây. Ở cái thế kỉ 18 này, có khi nào chấp nhận đồng tính luyến ái không? Trừ vị khách đang ngớ ngẩn cả người, dường như là không ai cả.

" Là nam nhân thì sao chứ? "

Người nông dân tròn mắt trước câu trả lời mà đáng lí ra ông nghĩ nó sẽ không như thế. So với đám người đang nổi loạn, kẻ thì chửi bới, kẻ thì lăng mạ, kẻ thì dùng bất cứ thứ gì nhặt được dưới đất lên mà chọi vào hai nam nhân kia. Lão nông dân không nói gì nữa, chỉ hếch mặt về phía những tấm biển trước mặt hai nam nhân. Vị khách nọ theo hướng đó mà nhìn. Trông thấy dòng chữ hầu như xuất hiệt ở tất cả các tấm bảng nơi này, " Những kẻ là đồng tính thì không nên tồn tại. "

...

Anh là một tướng quân của triều đình lúc đó. Người cầm đầu mỗi trận đánh sinh tử, người cống hiến xương máu không ít cho quê nhà, người đã đánh mất đi một bên ánh sáng nơi đáy mắt vì quân xâm lược mà chẳng mở miệng oán trách gì.

Cậu là một thái y. Đương triều chẳng nhận được một chức vị to lớn gì cho can. Chỉ lo mỗi việc thuốc thang cho quan quân trong triều đình. Tuy nhiên, trí óc lại siêu phàm, thỉnh thoảng sẽ được nhà vua cho truyền riêng để gặp bàn chuyện hệ trọng. Cậu đã có thể có một chân đứng vững vàng hơn, nhưng lại chọn thú vui nơi thái y viện. Vì lấy chuyện chữa bệnh còn nhàn nhã thay vì ngồi uốn từng nét binh pháp.

Anh được người người ca tụng, được các quan quân trong triều kính nể, tiếng lành đồn xa. Anh là Kwon Soonyoung.

Cậu cũng chẳng kém gì, người nào trong triều dù hơn vai vế vẫn luôn tươi cười cúi chào cậu. Cậu là Lee Jihoon.

Có lẽ họ sẽ mãi được người đời nhìn bằng ánh mắt ấy, nhưng duyên mệnh là thứ chẳng hứa hẹn mà đến.

Họ là nam nhân, là đấng đại trượng phu, mà lại phải lòng nhau.

...

Lần đầu tiên Jihoon gặp Soonyoung, là ngày đất nước họ ăn mừng chiến thắng quân xâm lược. Lần đầu tiên, quân ta thắng mà không phải mất mát quá nhiều. Người người đều trở về nơi gia đình, người người đều có vợ con trông chờ.

Nhưng Kwon Soonyoung thì không được may mắn như vậy, chẳng có lấy một ai chờ đợi anh. Huống gì bây giờ anh còn đang rơi vào tình trạng tàn phế, nhưng cũng không có lấy nổi bóng người ở bên.

Ngay lúc anh thầm nghĩ, cuộc đời này giá như có được một định mệnh. Giá như có người cùng thề non hẹn biển, cùng sẻ chia lương duyên kiếp này thì hạnh phúc biết mấy.

Ksy x Ljh - Cậu và tớ, và cả câu chuyện giữa đôi ta.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ