Nhìn thấy người máy y tế nhấc học viên năm ba đã hoàn toàn mất ý thức đi khỏi, mọi người dưới võ đài triệt để câm lặng. Đệch! Là ai nói thể chất của hắn chỉ có D! Chỉ có D làm sao mà có thể dễ dàng đánh thắng C+ năm ba?!
"Không có ai sao?" Cố Khâm có chút thất vọng, muốn chờ thêm một chút để thêm ba người cùng lên đồng thời giải quyết luôn cho bớt việc, sau này có thể giảm đi số lượng người không có việc gì làm lại tìm đến hắn khiêu khích, "Hôm nay nếu mọi người không nắm chặt cơ hội thì lần sau tôi sẽ không dễ dàng thế này nữa đâu."
Lại đợi thêm một phút, vẫn không có một ai nguyện ý lên sân khấu. Cố Khâm nhún nhún vai nhảy xuống khỏi võ đài, trở lại cạnh Hình Chiến, "Chờ chán rồi đúng không? Chúng ta đi thôi."
"Không đủ thỏa mãn." Hình Chiến nói. Y rất thích cái vẻ ngạo khí bức người của Cố Khâm khi ở trên võ đài kia.
"Ai! Chờ chúng tôi một chút!" Alvin lôi kéo Phương Vi Hùng chen chúc tới, vỗ mạnh vai Cố Khâm, "Cố Khâm! Cậu diễn quá sâu, hầu như mọi người ai cũng bị lừa cả!"
Cố Khâm cười cợt, "Tôi cũng đâu có giả vờ, thể chất của tôi đúng là rất yếu. Tôi có thể thắng bọn họ chủ yếu là nhờ vào kinh nghiệm và kỹ xảo thôi." Kỳ thực chỉ dựa vào một thân uy thế tôi luyện ra từ chiến trường kia đã đủ để đạt tới hiệu quả không đánh mà thắng, nhưng mà đó chẳng phải chính là gian lận hay sao?
Lúc này tại phòng hiệu trưởng, hiệu trưởng vừa xem hình ảnh camera giám sát truyền tới vừa đầy thâm ý mà mở miệng, "Bây giờ cậu còn cảm thấy Cố Khâm này không phải Thương Lang nữa không?"
Chris, "..."
Sau lần khiêu chiến này, không còn có ai dám lằng nhằng với Cố Khâm nữa. Thể chất của Cố Khâm đến tột cùng là ở đẳng cấp nào đến nay vẫn là một bí ẩn. Mà cho dù đối phương thật sự chỉ ở D, có thể dễ dàng chiến thắng C+ như thế thì thực lực kia cũng không phải ai muốn động thì động. Tất nhiên bọn họ cũng không phải là không nghĩ tới việc khiêu chiến Cố Khâm về trình độ chiến thuật, chỉ là người ta chỉ dựa vào đánh tay đôi đã đủ để chứng minh bản thân rồi, giờ tiếp tục khiêu chiến chiến thuật thì còn ý nghĩa gì nữa? Lại nói, tại năm nhất học cũng đều là chiến thuật cơ sở, dù có thắng cũng không có gì để đắc ý cả.
Đối chiến trên võ đài lần này chỉ là một khúc nhạc dạo thoáng qua đối với Cố Khâm, hắn vẫn phải rèn luyện thể năng trên lớp đối chiến, chỉ là học viên lớp A rốt cuộc cũng không còn ai dám coi thường hắn nữa.
Thời điểm Cố Khâm đang tiến hành huấn luyện thân thể mồ hôi đổ như mưa thì Angus lại cười híp mắt đi tới cạnh hắn, "U, cậu ẩn giấu thật là sâu mà."
"...Huấn luyện viên, thầy cũng biết rõ cấp bậc thể chất của em, em hoàn toàn chẳng ẩn giấu gì cả, kỹ xảo có tốt đến mức nào đi chăng nữa cũng không làm nên cơm cháo gì nếu phải đối đầu với cấp A như thầy đâu!" Cố Khâm vội vàng giải thích, hắn cũng không muốn lại bị đơn phương đánh. Dù sao thì kế hoạch huấn luyện thân thể của hắn vẫn là do Angus lập ra.
"Ừ." Angus đeo lên bộ mặt hòa ái dễ gần mà đánh giá Cố Khâm, tới khi nhìn ra sợ hãi trong lòng đối phương rồi mới chậm rãi hỏi, "Cậu biết Giải đấu liên trường bốn năm một lần không?"
Đầu óc Cố Khâm mơ hồ. Trước khi sống lại hắn chỉ sống ở trường quân sự có nửa học kỳ, hắn đúng là không biết gì về cái này.
"Không biết?" Angus trưng ra vẻ mặt trẻ con thật không dễ dạy, "Ai, tôi bảo này, cậu đừng chỉ biết bận bịu với huấn luyện thể năng cả ngày, chỉ huy chiến thuật cũng đừng nên giảm bớt. Đến lúc luyện thành cái tên đầu óc ngu si tứ chi phát triển thì đừng có nói tôi là huấn luyện viên của cậu đấy."
"Giải đấu liên trường là giải đấu giao lưu giữa các trường để kiểm tra các học viên, chia làm thi đấu cá nhân và thi đấu đoàn đội. Thi đấu cá nhân gồm các hạng mục đối kháng, cơ giáp, chiến thuật chỉ huy, cải tạo cơ giáp. Thi đấu đoàn đội thì là đối kháng tổng hợp trên chiến trường mô phỏng theo đoàn đội. Người đạt được quán quân mỗi hạng đấu đều sẽ được đặc cách thăng lên quân hàm Thượng sĩ, đồng thời có tư cách thực tập tác chiến tại quân đội ở tiền tuyến." Thanh âm của Hình Chiến vang lên ở cạnh họ.
Angus giả vờ kinh ngạc nhìn y, đầy mặt nghiền ngẫm, "Cậu có thể nói một đoạn dài như thế à?" Vì sao lại có cảm giác hành vi của thằng nhóc này giống như đang bao che cho con vậy?
Huấn luyện viên, đây không phải là trọng điểm...
Cố Khâm sờ sờ cằm, phần thưởng đúng là rất phong phú. Đặc biệt là phần thưởng ở cuối, nếu như trong lúc thực tập đạt được quân công nhất định, hẳn là có thể trực tiếp tiến vào quân đội, như vậy có thể sớm tiếp xúc với quân đội và tìm kiếm chân tướng hi sinh năm đó của cha. Tuy rằng cách thời điểm đó còn những năm năm, nhưng nếu như có thể sớm phòng bị hoặc thậm chí là giải quyết mầm họa sớm một bước thì càng tốt.
"Ngoài ra, quán quân, á quân và hạng ba đều có khen thưởng tương ứng, có điều quán quân mỗi lần giải tổ chức về cơ bản thì đều thuộc về trường quân sự Đệ Nhất chúng ta, vì thế nên vị trí á quân và hạng ba đều không cần suy xét tới." Giọng Angus lộ ra một sự tự tin tuyệt đối, "Học kỳ này vừa mới bắt đầu hai tháng, trường đã chọn ra ba, bốn học viên ưu tú nhất làm tuyển thủ rồi."
"Vậy thì huấn luyện viên, thầy nói với em những chuyện này là...?" Không phải là đã tuyển xong rồi sao? Cố Khâm có chút thất vọng.
"Cậu biết học viên năm thứ ba cậu đánh bại hôm qua không?" Angus cười đến vô cùng vui vẻ. Cố Khâm sững sờ, lập tức hiểu được ý của Angus, học viên dự thi yếu đến mức đó? "Không sai, chính là một trong những học viên chuẩn bị tham gia giải đấu lần này. A, có điều cậu ta chỉ là dự bị thôi. Ngay lúc nãy, phía trên bảo tôi hỏi xem các cậu có muốn tham gia giải đấu không, còn về chuyện cuối cùng có đạt được tư cách lên sân khấu hay không thì phải xem bản lĩnh của các cậu. À, tôi nói các cậu là chỉ cậu cùng Hình Chiến ấy. Thế nào, đây chính là cơ hội hiếm có, phải biết là chờ tới lần tiếp theo thì các cậu đã tốt nghiệp rồi."
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐAM MỸ] TRỌNG SINH CHI TƯỚNG QUÂN VỚI TƯỚNG QUÂN
FanfictionEditor: Snaps Thể loại: tương lai, tinh tế, cơ giáp, song trọng sinh, mặt lạnh ít lời chiếm hữu dục cường công x ngạo kiều cường thụ, cường cường, HE Câu chuyện phát sinh từ thời Tịnh Tề, giữa lúc thời điểm cuộc chiến giữa nhân loại loài người với b...