Từ khi vào học trong trường quân sự Đệ Nhất, Cố Khâm cũng không mặc cái gì khác ngoài đồng phục nữa. Cho dù là trước khi hắn sống lại, hắn cũng chỉ luôn mặc quân trang trong rất nhiều năm. Mà thời gian vừa mới sống lại kia, bởi vì huấn luyện nên hắn không thể đổi sang loại quần áo bình thường không có tính thực dụng cao này. Thế nên hiện tại đột nhiên lại mặc vào cũng khiến hắn có chút không dễ chịu.
Khi Hình Chiến quay lại y có hơi kinh ngạc. Y chưa từng thấy Cố Khâm mặc đồ gì khác ngoài đồng phục học sinh cả. Ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ thủy tinh chiếu lên người Cố Khâm, dát lên một lớp vàng lên gò má hắn, mơ hồ nhuộm vào thêm chút quầng sáng, khiến hắn tựa hồ như đang phát sáng, vừa nhu hòa lại vừa chói mắt. Vốn Cố Khâm không cần làm gì cũng đã có đủ khí chất của một quý công tử, lúc này hắn đổi quần áo lại càng trông giống một vị đại thiếu gia ngạo khí mười phần, khiến người ta sinh ra dục vọng muốn chinh phục mãnh liệt, muốn nghiền nát kiêu ngạo của hắn, để hắn thần phục chính mình.
Cố Khâm nghiêng đầu, "Về rồi? Khi nào chúng ta bắt đầu huấn luyện?"
Nếu như có máu, Trăn Bá nhất định sẽ phun ra một ngụm. Tại sao lại là huấn luyện! Mở miệng ngậm miệng đều là huấn luyện! Thiếu gia, giữa hai người ngoại trừ huấn luyện ra không còn đề tài nào khác sao! Muốn huấn luyện thì sao phải tới nhà người ta! Hai cái người này đều không hiểu phong tình như thế, làm sao mà yêu đương được đây!
"Đi theo tôi." Hình Chiến dời tầm mắt đi, dẫn Cố Khâm ra cửa. Trăn Bá cũng không cần thiết phải đi theo, chỉ có thể yên lặng mà vung vẩy khăn tay trong lòng, cô gia ngài cố gắng một chút nha!
Hai người sóng vai nhau đi, Cố Khâm thấy Hình Chiến vẫn còn mặc đồng phục học sinh, cảm thấy có chút ngại ngùng, "Cái kia, tôi có cần đổi quần áo không? Mặc cái này không tiện hoạt động."
"Không." Bước chân của Hình Chiến dừng lại, "Rất hợp với cậu." Cho dù là mặc cái gì cũng vẫn đều muốn cởi ra cả.
Hình Chiến mở ra một gian phòng, trang trí bên trong rất kỳ quái. Bên trái là phòng tắm, ở giữa có một cánh cửa kính trong suốt, bên phải là hai cái khoang giả lập, hai khoang chữa bệnh, còn có một chiếc giường lớn. Đằng sau khoang giả lập có một cái bình thủy tinh lớn, bên trong đựng chất lỏng màu bạc, hai cái ống được dẫn nối từ nó tới trên khoang giả lập. Bên cạnh chiếc bình thủy tinh có một người máy quản gia trí năng, nhưng lúc này hắn tựa hồ như đang trong trạng thái ngủ, con mắt màu đen, cơ thể không nhúc nhích.
Hình Chiến giới thiệu, "Khác với khoang giả lập bình thường chúng ta sử dụng sẽ không ảnh hưởng gì tới cơ thể, hai khoang giả lập này đã được cải tiến, tăng thêm một công năng. Nó có thể khiến cho thể chất của cậu tăng lên thông qua mạng giả lập, chuyển đổi thành quả huấn luyện trên mạng chiến đấu của cậu lên trên cơ thể ngoài đời thực, hơn nữa sẽ không có việc bởi vì huấn luyện vượt quá khả năng chịu đựng của cơ thể mà phá hoại cơ năng của thân thể mãi mãi."
"Then chốt của kỹ thuật này chính là ở trong chất lỏng màu bạc kia sao?" Cố Khâm đưa tay đặt lên mặt ngoài bình thủy tinh. Khác với xúc cảm lạnh lẽo khi tiếp xúc với thủy tinh thông thường, lúc này cảm giác truyền tới tay hắn chỉ có ấm áp.
"Ừ, loại chất lỏng này được dùng để cải thiện thể chất. Mạng chiến đấu sẽ không tạo thương tổn gì cho cơ thể, nhưng sẽ kích thích tới đại não. Khoang giả lập phổ thông chỉ cần kích thích đại não là có thể khiến cho ý thức của con người tiến vào mạng giả lập, nhưng hai chiếc khoang giả lập này sẽ không chỉ kích thích đại não mà còn có thể mô phỏng kích thích thân thể cậu gặp phải khi ở trên mạng chiến đấu, mặc dù kích thích như vậy sẽ tạo thành thương tổn cho cơ thể, nhưng tác dụng của dịch dinh dưỡng trị liệu chính là vừa chữa trị vết thương trên cơ thể vừa khiến cơ thể cậu hấp thụ được năng lượng trong đó để đạt được hiệu quả cải thiện thể chất. Đương nhiên là bởi vì kích thích như thế này vẫn có hạn chế cường độ nên cho dù cậu tử vong ở trên mạng chiến đấu thì hiệu quả của kích thích vẫn sẽ được hạn chế tại cường độ cao nhất mà thôi."
"Nói cách khác, lượng huấn luyện trên mạng chiến đấu dù có lớn đến đâu đi chăng nữa cũng sẽ không tạo ra gánh nặng cho cơ thể mà sẽ chỉ nâng cao thể chất thôi?" Ánh mắt Cố Khâm sáng lên, phát mình này nếu được công bố ra chắc chắn sẽ gây ra náo động cực kỳ lớn, nhưng tại sao trước khi sống lại hắn cũng chưa từng nghe về nó? Lẽ nào thí nghiệm cuối cùng không thành công? Nếu như không thành công, tại sao Hình Chiến còn dám sử dụng?
Hình Chiến nhìn ra nghi hoặc của hắn, "Thật ra trong tương lai, khoang giả lập này đã được đưa ra sử dụng, nhưng sau đó phát sinh chuyện ngoài ý muốn khiến cho rất nhiều binh sĩ ưu tú mất mạng. Đó không phải là vì máy móc có vấn đề mà là vì yếu tố con người. Có người khi đang trong quá trình sử dụng đã ngừng cung cấp dịch dinh dưỡng trị liệu, không có nó, cơ thể binh sĩ sẽ bị thương tổn trong thời gian dài, cuối cùng dẫn tới cái chết. Chuyện ngoài ý muốn của thiết bị này tạo thành đả kích rất mạnh, cha tôi quyết định không tiến hành mở rộng quy mô sử dụng trong quân nữa. Lỗ hổng của máy móc có thể bù vào, nhưng sẽ không phòng ngự được lòng người. Càng nhiều người sử trong trong cùng một tập thể thì lại càng khó phòng bị. Lại nói, sự xuất hiện của nó cũng chỉ tính là thêu hoa trên gấm, không có nó thì binh sĩ vẫn sẽ huấn luyện như thế, chỉ có điều tiến triển chậm hơn chút mà thôi."
"Nói cách khác, hiện tại tôi là vật thí nghiệm?" Cố Khâm đùa giỡn nói, "Có khả năng bị treo không thế?"
Hình Chiến lại đáp lời đến vô cùng nghiêm túc, "Không sao, có tôi cùng cậu."
Cố Khâm hơi sững sờ. Hình Chiến quả thực là người lạnh lùng không thích nói chuyện, nhưng mỗi một câu nói ra đều chạm tới đáy lòng người. Cố Khâm không tiếng động mà thở dài, cứ tiếp tục thế này hắn sẽ không chống đỡ nổi nữa.
"Được, chúng ta cùng nhau." Hắn vỗ vỗ khoang giả lập, "Làm thế nào đây? Trực tiếp nằm vào?"
"Cởi quần áo." Hình Chiến nói, sau đó lập tức bắt đầu tháo cúc trên áo của mình, đồng thời đứng đắn mà giải thích, "Như vậy mới có thể khiến cho chất lỏng tiếp xúc với toàn bộ cơ thể, hấp thụ tốt hơn."
"Ây..." Cố Khâm còn có chút do dự, nhưng chỉ trong chốc lát ấy Hình Chiến cũng đã cởi hết đồ chỉ còn dư lại một chiếc quần lót, lộ ra vóc người cường tráng. Khi ánh mắt trong sáng của đối phương chuyển tới Cố Khâm, Cố Khâm lại theo bản năng mà lùi một bước về sau.
"Tôi giúp cậu." Hình Chiến mặt không biến sắc mà tiến tới, khiến Cố Khâm cảm giác được một loại cảm giác ngột ngạt quỷ dị khó hiểu, không phải là áp bức về chênh lệch năng lực. Cho dù thể chất của hắn yếu hơn so với đối phương, nhưng nếu hai người nghiêm túc động tay chân thì Hình Chiến cũng không chiếm được tiện nghi gì. Có điều hiện tại... Ngay khi hắn còn đang ngây người, tay Hình Chiến đã đặt trên cúc áo trên cổ áo hắn.
![](https://img.wattpad.com/cover/175992821-288-k221894.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐAM MỸ] TRỌNG SINH CHI TƯỚNG QUÂN VỚI TƯỚNG QUÂN
FanfictionEditor: Snaps Thể loại: tương lai, tinh tế, cơ giáp, song trọng sinh, mặt lạnh ít lời chiếm hữu dục cường công x ngạo kiều cường thụ, cường cường, HE Câu chuyện phát sinh từ thời Tịnh Tề, giữa lúc thời điểm cuộc chiến giữa nhân loại loài người với b...