CHƯƠNG 7.2

174 9 1
                                    

- Từ lần đầu tiên đã nhìn thấy, vậy tại sao suốt thời gian qua cậu lại vờ như mình không thấy?

- Lần đầu tiên vì phép lịch sự, lần tiếp theo là vì tôi sợ

- Nói rõ ra xem

  Khoảnh khắc lần đầu tiên nhìn thấy Jungkook, khoảnh khắc hai người nhìn vào mắt nhau trên con đường ấy, cậu đã nhìn thấy thanh kiếm rồi. Những con ma tìm đến Jimin hầu như đều giữ nguyên bộ dạng lành lặn như lúc còn sống, nhưng thỉnh thoảng cũng có những con ma có bộ dạng lúc chết, họ thường bị chảy máu hoặc bị bỏng, trông rất khủng khiếp

  Lần đầu tiên Jimin gặp Jungkook, cậu đã nhìn thấy một thanh kiếm rất to đâm xuyên qua ngực anh, và tưởng anh cũng là một trong những trường hợp đó. Hoá ra anh chết vì bị kiếm đâm xuyên qua ngực. Chỉ nhìn thấy thôi cũng thấy đau rồi, giây phút cái chết ập đến hẳn anh phải vô cùng đau đớn. Vậy nên vì phép lịch sự, cậu chỉ hơi nhăn mày, vờ như không thấy

  - Mới gặp nhau lần đầu tiên đã động đến nỗi đau của người khác hình như hơi bất lịch sự, thế nên tôi mới im lặng. Lần gặp tiếp theo, nếu tôi nói mình nhìn thấy thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra, nên tôi lại im lặng. Không phải chú sẽ nói mấy câu như "Chúng ta kết hôn ngay lập tức" đấy chứ? Vậy thì chuyện học hành của tôi phải làm sao? Có phải tôi cũng sẽ biến thành yêu tinh không? Quan trọng nhất là, chú có tiền không ....? Sợ là sợ vậy đó....

  Sau đó, lúc Jungkook bảo "Cậu phải nhìn thấy cái gì đó", cậu rất muốn hỏi có phải ý anh là thanh kiếm ấy hay không. Nhưng nếu cứ nói tuột ra như thế, có phải Jimin sẽ trở thành Cô Dâu của Jungkook không, cậu lo lắng những chuyện sẽ xảy ra sau đó. Vậy nên cậu muốn biết thêm anh rốt cuộc là loại yêu tinh như thế nào mà lại mang dáng vẻ khiến người ta đau lòng như vậy

  Lần đầu tiên anh đã bảo mình không phải yêu tinh. Lần tiếp theo anh có hơi do dự, nhìn cậu rồi bảo cậu không phải Cô Dâu của yêu tinh, còn bảo cậu không có giá trị gì, rằng cuộc đời cậu chỉ là biến số được thêm vào, hình như cậu rất giận. Kể cả sau khi cậu biết được anh chính là người đã cứu sống mình, cậu cũng không thể nói ra được. Jimin muốn giữ chặt lấy anh, người đã bảo cậu không phải Cô Dâu của anh, người chuẩn bị rời đi

- Bây giờ với tư cách là Cô Dâu, tôi phải làm gì?

  Jimin hồi tưởng lại, nét mặt vừa căng thẳng vừa có chút trông chờ. Jungkook nuốt khan

- Việc đầu tiên của cậu với tư cách Cô Dâu là chờ ở đây

....

Để mặc Jimin đứng ngoài cửa, Jungkook một mình đi phăm phăm vào nhà, mở yoang cánh cửa phòng Taehyung. Taehyung đã nằm xuống giường, chuẩn bị nhắm mắt ngủ liền bị giật bắn mình, bật dậy

- Cậu ấy nhìn thấy kiếm rồi. Còn chỉ chính xác vào kiếm nữa!

- Phải rồi. Cậu ấy là Cô Dâu của anh mà. Tôi biết rồi nên anh đi ra ngoài mau lên

  Taehyung thản nhiên như không, trong khi Jungkook bàng hoàng như người mất hồn rồi mếu máo, hét ầm lên

- Cậu ấy bảo cậu ấy nhìn thấy thanh kiếm! Cậu ấy là Cô Dâu của tôi. Tôi sắp chết rồi đấy!

 LEPRECHAUN  [gukmin]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ