Chương 53

803 32 0
                                    


Hàn Văn Quân sau khi ly hôn cũng không trở lại Hàn gia, cô ta chuyển ra ngoài ở, Liễu gia cô ta ở tới không vừa ý, Hàn gia cũng không làm cho cô ta thoải mái bao nhiêu, cuộc hôn nhân cùng Liễu Kiệt ban đầu là người trong nhà nhắc tới với cô ta, bằng không cô ta đầu sẽ đi chú ý một nam nhân xa tít tắp nữa mới bằng Hạ Lập Nhân, người theo đuổi cô dài tới biển rồi!
Cô ta hiện tại rất tin một chuyện: Tình cảm là không thể chiều theo! Ít nhất cô ta một phương diện không thể!
Sau này tìm nhất định tìm một hợp tâm ý của mình, trong lòng càng phát ra hối hận ban đầu không có kiên trì, trước tiên tìm người tới sau này có thể từ từ nghĩ cách, ban đầu chính là tìm không thích cả đời đều không vui vẻ! Ít nhất Hạ Lập Nhân khiến cô nhìn tới cảnh đẹp ý vui a, cùng là không có cuộc sống vợ chồng, cô ta cũng bằng lòng cả ngày nhìn Hạ Lập Nhân.
Sau khi biết Thẩm Ninh đoạt giải, Hàn Văn Quân trăm phương ngàn kế muốn biết tác phẩm này của Thẩm Ninh đến cùng có phải tự anh vẽ hay không, nhưng cô ta hiện tại không dám cho người đi thăm dò, cô ta sợ bị Hạ Lập Nhân biết, sau khi ly hôn với Liễu Kiệt ngay cả "Chân chạy" cũng không có, phi thường là không thuận tiện, hiện tại cũng chỉ có trước tiên chờ.
Hàn Văn Quân cảm thấy Thẩm Ninh sẽ tiếp tục có tác phẩm xuất hiện, lúc này không phong bút còn tham gia thi đấu, vẫn đề mắt khẳng định là chuẩn bị giấu diếm bên ngoài đến cùng, đoán chừng ngay cả tên đi, hơn nửa sẽ tìm thương thủ, sau này chỉ cần có tác phẩm mới xuất hiện, đó chính là ván đã đóng thuyền lừa gạt rồi, đều không cần cô ta động thủ, chỉ cần ẩn danh ở trên mạng công bố tin tức Thẩm Ninh mù là được rồi.
Nhưng ngồi chờ chết luôn cảm giác rất không thực tế, nếu không tiếp tục nghĩ cách khác!
. . . . . .
Bởi vì không tự tin của Thẩm Ninh, Liễu Dật liền để anh sắp tới tiếp tục vẽ vài bức, hắn chọn một hai bức trong đó ra nước ngoài dự thi, Thẩm Ninh ở nước ngoài cũng không bao nhiêu tên tuổi, cũng không cơ sở, ai cũng sẽ không mua trướng của anh, không có tác phẩm hấp dẫn người khác là tuyệt đối sẽ không trúng cử.
Liễu Dật cũng không thúc dục, sắp tới sẽ khai mạc triển lãm mỹ thuật quốc tế quy mô lớn đều là cuối năm hoặc là đầu sang năm, còn có 4 5 tháng, thời gian rất đủ, bởi vì Thẩm Ninh hiện tại mắt không nhìn thấy, không cách nào sửa chữa, sáng tác căn bản đều là trong vòng một ngày một lần hoàn thành, tách ra sáng tác anh có thể sẽ quên mất cảm giác ngày đó.
Cho nên tốc độ vẽ ngược lại rất nhanh, so với anh trước kia muốn nhanh hơn rất nhiều lần, có đôi khi linh cảm bộc phát, thậm chí một ngày là có thể vẽ 2 3 bức.
Hạ Lập Nhân kể từ sau khi nhận được điện thoại của Liễu Dật vẫn luôn tâm thần không yên, có chút trốn tránh thực tế, sau khi công việc ở Anh chấm dứt cũng vẫn luôn kéo không về, may mà khí hậu nước Anh coi như ấm áp, hiện tại là tháng tám, nhưng một chút cũng không nóng, giống như mùa xuân trong nước vậy, môi trường ở trà trang lại rất tốt, nhân viên đi cùng Hạ Lập Nhân cũng rất thoải mái, coi như ở đây nghỉ phép.Mà công việc bình thường của Hạ Lập Nhân căn bản đều là hoàn thành ở trong trang viên, vốn là hắn ở tổng công ty trong nước đi làm cũng chỉ là thói quen mà thôi, hắn ngày nào cũng phải xử lý các phần công việc của công ty, kỳ thực đi làm ở đâu đều không khác biệt quá lớn, Đường Tuyết chờ mấy cấp dưới thậm chí còn từ trong nước điều vài trợ thủ tới đây, liếc mắt thấy đại boss gần đây chưa có ý định trở về.
Về phần dự án hợp tác của công ty ba nhà, Hạ thị đã thành lập tổ hạng mục riêng, cũng không cần Hạ Lập Nhân quá bận tâm, cho nên hắn liền ở Anh lâu hơn, chuẩn bị tới tháng 10 em gái đính hôn mới trở lại.
"Cộc cộc." Cửa thư phòng Hạ Lập Nhân bị gõ, cho dù không ở công ty, hắn cũng là đúng giờ quy định thức dậy, đúng giờ quy định làm việc, "Vào đi." Hắn đầu cũng không ngẩng.
"Hạ đổng." Đi vào là Đường Tuyết, cô báo cáo, "Bên ngoài Trà trang có người ầm ĩ muốn vào."
"Ai a?" Hạ Lập Nhân tiếp tục xem văn kiện.
"Chúng tôi cũng không biết, bất quá hắn tự xưng trước kia đều sẽ vào mùa này tới đây vẽ thiên nhiên vườn nho, hai ba năm nay thân thể hắn không tốt luôn vẫn luôn ở nhà nghỉ ngơi, không nghĩ tới lần này tới lúc trang viên này đã đổi chủ, hắn nói trước kia lúc tới chủ nhân của nơi này đều sẽ để hắn tiến vào, cho nên vẫn không chịu đi." Đường Tuyết cảm thấy rất 囧, chưa từng thấy ai đi vào nhà người ta còn lẽ thẳng khí hùng như vậy, ai quy định chủ nhân trước cho anh vào chủ nhân hiện tại cũng phải cho anh vào a.
"Vẽ thiên nhiên?" Hạ Lập Nhân ngẩng đầu, "Hắn là họa sĩ?"
Đường Tuyết gật đầu một cái, "Hình như là vậy." Nếu không phải họa sĩ cô đã sớm bảo người gác cửa đuổi đi rồi, đâu còn có thể chạy tới chọc vào mắt Hạ Lập Nhân, dù sao Thẩm Ninh chính là họa sĩ, Đường Tuyết đối với nghề này tương đối nhạy cảm, cảm thấy tốt hơn vẫn là báo cáo một chút.
Hạ Lập Nhân suy nghĩ một chút: "Cô liên lạc với Joseph tiên sinh, hỏi hắn có phải có người như vậy hay không, nếu quả thực có, vậy liền để hắn vào đi, dù sao nơi này lớn như vậy, nhiều hơn hắn cũng không nhiều, ít hơn hắn cũng không ít, tùy tiện sắp xếp cho hắn một phòng." Joseph chính là chủ nhân trước của trang viên này.
Bởi vì Thẩm Ninh, hắn đối với người là họa sĩ đều ít nhiều gì có chút hảo cảm, hắn cảm thấy sáng tác nghệ thuật là một chuyện rất tài ba, tiện tay mà thôi, giúp một chút cũng không sao cả.
Đường Tuyết gật đầu một cái tỏ vẻ sẽ lập tức đi liên lạc, phía sau cũng không cần Hạ Lập Nhân quan tâm, Đường Tuyết sẽ giải quyết tốt tất cả.
Một ngày sau, Trà trang liền có thêm một vị khách.
Mặc dù nhiều hơn một người, nhưng đối với Hạ Lập Nhân mà nói cùng trước kia cũng không có gì khác nhau, trang viên lớn như vậy, hắn bình thường ăn cơm làm việc nghỉ ngơi đều sẽ không có giao thiệp gì với vị khách kia, hắn chính là cung cấp chỗ ở cho đối phương mà thôi, hắn lần đầu tiên gặp mặt vị khách này vẫn là 3 ngày sau đó.
Nước Anh nhiều mưa, mưa ngày đó không tính là lớn, cộng thêm nhiệt độ thích hợp, trời mưa coi như rất duy mĩ, đứng ở cửa sổ biệt thự nhìn ra bên ngoài, vườn nho trong trang viên và vườn trà đều bao phủ trong hơi nước mông lung, nhìn cảm giác tất cả trong lòng đều trống trải.Ăn xong cơm trưa, Hạ Lập Nhân đứng ở cửa sổ lầu hai lặng im ngắm cảnh, nói là biệt thự, kỳ thực cũng không kém gì tòa thành, bởi vì thật sự là quá lớn, biệt thự trong nước hoàn toàn không cách nào so sánh được.
Căn nhà này tổng cộng bốn tầng, tất cả lớn nhỏ có khoảng bảy tám chục phòng, người Anh chính là coi trọng chỗ này.
Lúc đang chuẩn bị đóng cửa sổ, Hạ Lập Nhân thấy dưới lầu có người, cách hắn rất xa, ở gần bậc thang cửa lớn biệt thự, trên cửa vừa vặn có một cái mái hiên, vừa khéo chắn mưa, người kia trước người bày giá ra, chính hắn ngồi trên ghế trước giá, trên giá kia đặt chính là bàn vẽ.

Kế Hoạch Chia Tay Của Tống Tài Bá ĐạoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ