Dự án hợp tác Lập Ninh đã bắt đầu đi vào quỹ đạo, công việc kế tiếp Liễu Dật không cần cả ngày ngó chừng nữa, hắn thay Thẩm Ninh sắp xếp kiểm tra não bộ, chuẩn bị mang báo cáo kiểm tra của Thẩm Ninh bay một chuyến tới Nhật Bản.
Lúc cầm báo cáo kiểm tra Liễu Dật là đi một mình, có chuyện không thể để cho Thẩm Ninh nghe được. Bác sĩ làm kiểm tra biểu thị, tình huống của Thẩm Ninh căn bản đã định hình rồi, hiện tại làm kiểm tra đều là vô bổ, giải phẫu căn bản không thể thành công, hắn còn khuyên Liễu Dật, nói bảo Thẩm Ninh buông tay đi, những chỗ khác trên thân thể cũng không có gì đáng ngại, chỉ là mù mà thôi, cả ngày sầu lo như vậy không tốt.
Liễu Dật tâm nói ngươi biết cái rắm, người không được không có nghĩa là người khác không được, thế giới lớn như vậy, ngươi có thể chịu nổi sao! Biết đâu Maynard có thể là bác sĩ tốt, tới lúc đó ta muốn tới đánh vào mặt nhà ngươi!
Kỳ thực bác sĩ người ta cũng là ý tốt, tình huống của tình huống bất kể tới trong tay bác sĩ phụ trách nào cũng là ý kiến như vậy, Maynard là một bất ngờ.
Ba ngày sau, Liễu Dật bàn giao xong công việc trong nước liền bay tới Nhật Bản, trong lòng hắn có chút bồn chồn, sợ gặp Maynard, sợ đối phương động tay động chân với hắn quấn chặt lấy, nhưng lại muốn gặp Maynard, người này bây giờ là hy vọng duy nhất của Thẩm Ninh.
Hi vọng hết thảy thuận lợi đi . . . . . .
Tiết Mạch gần đây tâm tình tốt hơn nhiều, gần đây Hạ Lập Nhân luôn khen ngợi tranh của y, thái độ đối với y cũng tốt hơn nhiều, còn có thể cùng y tán gẫu rất nhiều chuyện ngoại trừ vẽ vời, thậm chí còn cùng nhau ăn vài bữa cơm.
Sau khi nghe lời của Hàn Văn Quân mỗi bức họa của y cơ hồ đều có thể nhìn thấy bóng dáng của Thẩm Ninh, hắn cũng là chuyên nghiệp, chuyện bắt chước họa phong như vậy khó khăn cũng không lớn, bởi vì không cần quá nhiều sáng tạo mới, tốc độ sáng tác của y cũng theo đó tăng lên, cơ hồ mỗi ngày đều có tác phẩm mới ra ngoài, y làm chuẩn bị vì triển lãm tranh chuẩn bị khai mạc mấy tháng nữa.
Trước khi quen biết với Hạ Lập Nhân, y là một họa sĩ nhỏ không có tiếng tăm gì, không có ai biết y, tranh của y căn bản bán không được, chỉ có thể dựa vào nhận một vài tranh minh họa và thiết kế kiếm tiền bên ngoài, tiền này kiếm tới đau xót, cùng chuyên ngành của y chỉ có thể cọ một bên, mặc dù cũng là dựa vào mới có thể ăn cơm, nhưng cùng cuộc sống trong dự tính của y kém quá nhiều.
Mà bây giờ không giống nhau, bởi vì Hạ Lập Nhân, y còn chưa có thành tựu gì trong giới mỹ thuật tạo hình ở trong nước cũng đã rất nổi tiếng rồi, bởi vì y là "Tình nhân mới" trong truyền thuyết của Hạ Lập Nhân, là một người may mắn, rất nhiều người muốn nịnh bợ y truy phủng y, thậm chí đã có người liên lạc muốn mua tranh của hắn.
Đây chính là khác biệt, hắn còn chưa có làm triển lãm tranh đâu.
Chính là bởi vì có đối lập mãnh liệt như vậy, y càng thêm quý trọng hiện tại tốt đẹp, hắn quyết định, phải vững vàng túm lấy trái tim Hạ Lập Nhân.Từ bắt chước Thẩm Ninh có cái gì không tốt, chỉ cần kết quả khiến y mãn ý là được rồi, y một ngày nào đó sẽ khiến Hạ Lập Nhân quên đi Thẩm Ninh, đầy lòng đầy mặt chỉ có y. Huống chi quan trọng chính là, Hạ Lập Nhân rất ưu tú, Tiết Mạch chưa từng gặp được ai giỏi hơn Hạ Lập Nhân, cho dù là vì danh lợi tiếp cận đối phương, Tiết Mạch cũng không thể không biết có chỗ nào thua thiệt và ủy khuất, đối phương trước kia là đối tượng hắn ở trong mơ mới có thể hy vọng xa vời.
Mà bây giờ hắn phải làm, chính là tận lực khiến cho Hạ Lập Nhân vui vẻ, bắt chước tranh thì bắt chước tranh đi, Hạ Lập Nhân rất vui vẻ không phải sao, anh ấy vui vẻ là tốt rồi, y theo tâm ý của đối phương vẽ tranh, yên lặng chờ đợi triển lãm tranh sau này là được.
Tin tưởng mình nhất định sẽ hồng, Thẩm Ninh buông tha cho Hạ Lập Nhân là chính bản thân anh ta ngu xuẩn, Tiết Mạch y sẽ không, y sẽ vững vàng túm lấy cơ hội này!
Ngày đính hôn của Hạ Tình càng ngày càng gần, Đường Tuyết đã sắp xếp thủ tục Hạ Lập Nhân về nước rồi, em gái ruột sắp đính hôn, làm anh trai đương nhiên phải hảo hảo giúp đỡ chuẩn bị, giữ thể diện.
Chuyện bên Anh phải làm một vài giao tiếp, Hạ Lập Nhân sau khi về nước hẳn là trong thời gian ngắn sẽ không tới.
Mắt thấy không tới mấy ngày phải trở về nước, Đường Tuyết chuẩn bị xong liền báo cáo công việc sắp tới cho Hạ Lập Nhân, hỏi xem còn có chuyện gì phải chú ý.
Cô là chuyên nghiệp, đi theo Hạ Lập Nhân nhiều năm như vậy, năng lực làm việc là vô cùng tốt, huống chi cô còn có trợ lý hỗ trợ, tất cả công việc đều làm tới phi thường hoàn mỹ, Hạ Lập Nhân phi thường vừa lòng.
Đường Tuyết cũng cảm thấy công việc của mình làm tới không tệ, ngay cả có một chút cô rất kỳ quái, chỉ là vẫn luôn không quá dám hỏi.
Thấy cũng sắp trở về, cô sau khi báo cáo xong công tác thật sự không nhịn được hỏi: "Hạ đổng, tôi nghe Tiểu Mạch nói anh đã bắt đầu chuẩn bị chuyện triển lãm tranh cho cậu ấy rồi, nhưng là . . . . . ." Câu nói kế tiếp cô không dám nói.
Tiết Mạch nói Hạ Lập Nhân chuẩn bị triển lãm tranh, bởi vì trước khi mở triển lãm tranh phải một kỳ tuyên truyền, cho nên hiện tại bắt đầu chuẩn bị một chút cũng không còn sớm, phải từ rất sớm đã bắt đầu tạo thế.
Nhưng thân là thư ký chủ tịch của Hạ Lập Nhân, Đường Tuyết cho tới bây giờ không có nghe Hạ Lập Nhân nói về chuyện này, chuẩn bị triển lãm tranh cái gì, Hạ Lập Nhân chưa từng chi tiền làm công việc phương diện tuyên truyền, căn bản một chút bóng dáng cũng không có được chứ, chẳng lẽ là Tiết Mạch nghe lầm?
Không thể đi, chuyện như vậy sao có thể nghe nhầm.
Nhưng đối phương cũng không thể nói dối, không cần thiết a, cô là thư ký của Hạ Lập Nhân, lừa cô có ích lợi gì, đâm một phát liền thủng.
"Đúng vậy a, tôi nói với cậu ấy." Hạ Lập Nhân đang xem báo cáo, hắn đầu cũng không ngẩng, nhìn qua cũng không phải quá để trong lòng, tự nhiên giống như đang nói sáng nay ăn cái gì vậy."Nhưng là . . . . . ." Đường Tuyết không rõ, rõ ràng chưa có làm được chứ.
"Cô sẽ không thật sự cho rằng tôi làm triển lãm tranh cho cậu ta đi?" Hạ Lập Nhân đột nhiên ngẩng đầu nhìn Đường Tuyết cười khẽ.
Đường Tuyết mở to mắt, cô cũng không phải ngu ngốc, này còn nhìn chưa ra nhiều năm như vậy cũng không uổng công lăn lộn, Hạ Lập Nhân là đùa bỡn người!
TRỜI!
"Mấy thứ kia hắn bắt chước Thẩm Ninh vẽ ra, xứng đáng tôi làm triển lãm tranh cho cậu ta?" Hạ Lập Nhân cảm thấy cực kỳ buồn cười, "Tôi nhiều tiền, nhưng cũng xem tiêu cho ai."
Nhưng mấy bức tranh kia là Hạ Lập Nhân bảo Tiết Mạch vẽ đấy, Tiết Mạch không vẽ hắn còn không cao hứng, đối phương không thể làm gì khác hơn là gắng gượng tiếp tục bắt chước, liền vì khiến hắn vui vẻ.
BẠN ĐANG ĐỌC
Kế Hoạch Chia Tay Của Tống Tài Bá Đạo
Short StoryP/s: Các bạn ơi, bây h mình sẽ xoá từ chương 41 trở đi, nếu các bạn muốn đọc thì vào sweek của humat nhoa😘. Thẩm Ninh là một hoạ sĩ, Hạ Lập Nhân là kim chủ của cậu. Mà cũng không đúng, nghe nói lúc trước hai người cùng một chỗ là bởi vì thật sự yêu...