Đại Hoa tiểu Liên - Ôn Nhu Hương phiêu lưu kí [H] [Hết]

9.3K 333 38
                                    


Nghiêm khắc mà nói, không tính những ký ức còn sót lại trong mộng, tiểu điện hạ này xem như đây là lần đầu tiên bị phá thân, chưa bao giờ trải qua quá khoái cảm trí mạng như vậy, trong lòng hoảng loạn vô cùng, thân thể lại thập phần hưởng thụ. Sự mâu thuẫn này đánh sâu vào tâm trí làm hắn tâm phiền ý loạn lại không biết làm sao, cho nên sau khi kết thúc, đối với đạo lữ vô cùng ỷ lại, đầu chôn ở trước ngực Hoa Thành vuốt ve, đôi tay gắt gao bóp chặt vai Hoa Thành lưu lại nhiều vệt đỏ, hai chân khẩn trương mất tự nhiên căng cứng, muốn đối phương đem chính mình hoàn toàn bao vây lại, ai cũng không thấy mới tốt.

Hoa Thành hưởng thụ sự dính người ỷ lại hiếm có này, chỉ cảm thấy tiểu điện hạ thật sự chọc người yêu thương đến cực điểm, ý muốn bảo hộ của hắn vô cùng được thỏa mãn. Hoa Thành nâng lên mặt Tạ Liên, ôn nhu lại thân mật hôn môi, một tay ở trên lưng hắn nhẹ nhàng vuốt ve, một tay ở vòng eo mát xa đau nhức cơ bắp, lại đem ngân điệp chữa trị những chỗ lúc hoan ái để lại dấu đỏ, từm đốm sáng bạc đem sơn động chiếu sáng lên một ít, hai người có thể thấy rõ ràng vẻ mặt thỏa mãn si tình của nhau.

Dần dần tiểu điện hạ đã bình tĩnh lại dựa vào cổ vai hắn, dùng chóp mũi cọ cọ tóc của hắn, xấu xấu hổ hổ nhỏ giọng nói thầm một tiếng, "...... Phu quân."

"Cái gì?" Hoa Thành vốn không có tim mà giờ lại cảm giác như tim đập nhanh trong lồng ngực phảng phất sắp trào ra khỏi cổ, sợ chính mình nghe lầm, vội vã hỏi lại.

"Làm qua Chu Công chi lễ, chúng ta không phải là nên gọi đối phương là phu quân sao......" Tiểu điện hạ vẫn là có chút thẹn thùng, càng nói thanh âm càng nhỏ.

(Chu Công chi lễ - làm việc vợ chồng)

"Nên nên." Hoa Thành trầm thấp cười, "Chỉ là vừa rồi tiếng kia quá nhỏ, Tam Lang không có nghe rõ, điện hạ có thể nhìn vào mắt ta kêu lại một lần không?"

"...... Phu...... Phu quân......" Tuy rằng như cũ có chút ngượng ngùng, nhưng nghĩ đến người này là người mình vì hắn nguyện ý phá giới, bên nhau nắm tay cả đời, liền ánh mắt long lanh, chân thành tha thiết lại trân trọng kêu một tiếng.

Lúc trước dụ dỗ mấy lần cũng chưa làm cho Tạ Liên bỏ xuống được cái mặt già, Hoa Thành nào biết tiểu điện hạ mười bảy tuổi sẽ chủ động thực hiện tâm nguyện của mình, lại còn là mang theo biểu tình trân trọng như vậy, lập tức liền cầm giữ không được, phân thân vẫn còn chưa rời khỏi thân thể Tạ Liên lại bắt đầu cương cứng lên.

"Ân......? Tam Lang ca ca...... Này?"

Trả lời hắn chỉ có đỉnh lộng từ dưới lên trên, bởi vì mới vừa mới tiết một lần, bên trong vô cùng mẫn cảm, chưa đến một lúc Tạ Liên thở dốc cũng trở nên dồn dập. Hoa Thành đầy mình ý nghĩ xấu thừa dịp Tạ Liên ốc còn không mang nổi mình ốc, vẫn duy trì tư thế tương liên đem Tạ Liên chuyển qua đặt ở trên mặt đất, tay cầm phân thân mềm nhũn của hắn một bên loát động, một bên chín nông một sâu làm hắn tích lũy khoái cảm.

Điện hạ nhỏ chưa từng trải qua tình sự làm sao nhịn nổi trêu chọc, thực mau lại ngạnh lên, Hoa Thành liền theo bụng nhỏ hướng lên trên sờ đến trước ngực, sờ qua hầu kết, đem ngón tay vói vào trong miệng Tạ Liên, quấn lấy đầu lưỡi, quấy loạn lên cùng tiết tấu của hạ thể.

[ĐN] [Thiên Quan Tứ Phúc] Hoa Liên Sở hướng phi mỹNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ