Chap 11

1.2K 97 14
                                        

_ Joohyun mở cửa cho em.

Seungwan đã đứng ngoài đập cửa gọi chị hơn 10 phút rồi mà vẫn không có lời đáp lại. Tay cậu thì lại đang mỏi nhừ. Cậu không thể kiên nhẫn thêm nên quyết định phá cửa xông vào luôn. Seungwan lùi lại 2,3 bước lấy đà rồi phi thẳng vào cánh cửa với lực mạnh nhất.

Ngay lúc đấy cánh cửa đột nhiên mở ra và Seungwan phanh gấp, vì vậy cậu bị mất đà và chuẩn bị đập nguyên cả bản mặt xuống đất. Nhưng, thay vì đập mặt xuống đất mẹ, Seungwan lại úp mặt vô thứ gì đó mềm mềm. Trước mắt thì tối thui nên cậu không nhìn được gì.

_ Cái quái gì mềm thế? - Seungwan vừa hỏi vừa ngẩng đầu lên thì bắt gặp ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống từ Joohyun.

Cậu vô thức rùng mình và xác định lại vị trí của mình.

Ủa, mình đang nằm trên người chị. Nghĩa là cái thứ mềm mềm đấy là ... oh shit.

Seungwan cúi xuống khẽ rủa thầm chính mình rồi e dè ngước lên giải thích.

_ Ah Joohyun à... em không có ... chị ... - cậu lắp bắp và điều đó càng làm người dưới thân mình hiểu lầm.

_ Lết xác ra khỏi người chị ngay - Joohyun trầm giọng ra lệnh.

Seungwan sợ hãi tuân lệnh và nhẹ nhàng trườn ra khỏi người Joohyun. Cậu nhanh nhẹn đứng dậy chắp tay và mím môi cúi đầu che đi hai má đỏ ửng.

_ Em xin lỗi, chị có sao không ?

Joohyun nhanh chóng đứng dậy và xoa xoa hai đầu gối.

_ Không sao. Em làm gì mà đêm hôm đập cửa ầm ầm ra thế? Nhỡ hàng xóm thức dậy mắng thì sao? - Cô khoanh tay nhíu mày nhìn cậu - Lại còn...

Đột nhiên Seungwan nhảy bổ đến gần cô.

_ À mà Joohyun có bị gì không ? Tự nhiên tắt máy. Em lo cho Joohyun lắm đấy - Cậu vừa nói vừa quét một lượt người cô - Ủa mà mặc áo choàng tắm chi vậy?

Joohyun cảnh giác lấy tay che người lại trừng mắt nhìn cậu.

_ Nhìn cái gì mà nhìn? Mới tắm xong đã nghe em gọi cửa thì chả phải choàng vội ra à. Máy chị hết pin nên bị sập nguồn - Joohyun bỗng cau mày và tiến gần lại - Em đến đây không đi ô à? Người ướt nhẹp rồi này.

Bấy giờ Seungwan mới sực tỉnh nhìn lại mình. Cậu ướt từ đầu đến chân, chắc hẳn trời mưa to lắm đây. Mà cậu cũng không để ý lắm.

_ Chắc lúc xuống xe bus em chỉ lo chạy đến đây nên cũng không biết trời có mưa - Seungwan cười ngố gãi đầu đáp lại.

Joohyun nghe vậy vừa vui khi biết Seungwan lo cho mình, vừa xót khi biết cậu đội mưa đến mức ướt hết cả người. Cô nhẹ nhàng kéo tay Seungwan và đẩy cậu vào phòng tắm.

_ Vào tắm rồi mặc đồ khô vào đi, mặc đồ ướt dễ cảm lắm đó. Chị sẽ để đồ trên giường, tắm xong nhớ mặc nhé - Joohyun nói rồi đóng cửa lại.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Oct 18, 2020 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

[Wenrene] From now on Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ