Chương 54: nụ hôn sâu

579 58 6
                                    

Trong phòng tắm sạch sẽ sáng rực, làn sương mù màu trắng lượn lờ bốc lên, hòa trong mùi hương thoang thoảng thanh tịnh mà lãng mạn, khiến người ta cảm thấy giống như đã bước vào tiên cảnh . Rõ ràng trong làn sương mù này rất ẩm ướt, lại làm cho người cảm thấy khô nóng tới oi bức.

Thời gian trong căn phòng như ngừng lại vài giây, không có một tiếng động nào. Chỉ có chiếc vòi trên bồn rửa tay ban nãy không được vặn chặt, có vài giọt nước nhỏ xuống chiếc buồn bằng sứ, phát ra tiếng tí tách nho nhỏ.

Mạc Hàn ngồi trong bồn tắm phủ đầy bong bóng màu trắng, mái tóc dài được búi lên cao, thân thể bị bong bóng che khuất, chỉ lộ ra cần cổ thon dài trắng nõn, và đôi vai mượt mà mê người, ngón tay mảnh khảnh tái nhợt nhẹ nhàng gác trên thành bồn tắm, một đôi mắt đẹp mở thật to tròn, môi đỏ khẽ nhếch, kinh ngạc nhìn Đới Manh cách đó mấy bước.

Trái tim cuồng loạn trong lồng ngực, phảng phất kích động như sắp nhảy ra ngoài. Nét mặt không biết có phải vì do sức nóng mà ửng hồng, Đới Manh nhắm mắt thật chặt, tấm lưng thẳng tắp tựa như dây cung sắp đứt.

Sau khi nói ra chuyện đó, Đới Manh càng không biết làm sao đối mặt Mạc Hàn .

Hai người cứ tiếp tục trầm mặc hồi lâu, Mạc Hàn nhìn Đới Manh với cặp mắt càng ngày càng sáng, làn thu ba trong mắt khẽ rung lên, nàng cúi đầu có chút e lệ cắn cắn môi, sau đó đứng lên từ trong bồn tắm, thân thể nhuộm trong một lớp bong bóng.

Thân hình đẹp đến khiến người ta hít thở không thông, tỉ lệ cân xứng mà hoàn mỹ. Da thịt trắng mịn ửng hồng, tựa như một miếng dương chi bạch ngọc, nhìn thôi cũng có thể tưởng tượng được, cảm giác trơn nhẵn khi được chạm lên làn da nàng, hệt như một tấm tơ lụa cao quý nhất trên thế giới, tỏa ra ánh sáng nhu hòa dìu dịu.

Bong bóng xà phòng dính trên thân thể di chuyển theo những giọt nước, chậm rãi lướt qua xương quai xanh xinh đẹp tinh xảo, trượt xuống cặp ngực căng tròn mềm mại, rồi tới vùng bụng không một chút mỡ thừa, sau đó từ từ lướt tới nơi thần bí ở giữa hai chân nàng.

Mạc Hàn cúi đầu, chân trần bước từng bước một đến bên người Đới Manh , rồi dừng bước trước mặt cô, đầu ngón tay tái nhợt nhẹ nhàng lướt trên chiếc khăn tắm Đới Manh đang nắm thật chặt.

Khi không thấy gì, khứu giác và thính giác của con người đặc biệt nhạy bén hơn, từ thời khắc Mạc Hàn đứng dậy, Đới Manh đã nghe thấy tiếng mỗi một bước chân của Mạc Hàn chậm rãi bước trên sàn lót gạch, còn có tiếng thở trầm thấp của nàng, ngay cả tiếng mỗi một giọt nước lăn dài trên cơ thể nàng, rơi xuống sàn cô cũng có thể nghe thấy rõ ràng.

Càng không nhìn, trong đầu cô càng xuất hiện nhiều cảnh tượng. Trong đầu Đới Manh hiện lên hình ảnh Mạc Hàn , hôm ấy khi cô đẩy cửa phòng ngủ của nàng, thân thể hoàn mỹ cực kỳ mê người kia, nắng sớm phủ lên người nàng một tầng hào quang lấp lánh...

Khăn tắm bị Mạc Hàn dễ dàng rút ra, Mạc Hàn cúi đầu dùng khăn tắm từ từ quấn lên thân thể.

"Manh Manh , vậy em thích chị à?" Giọng Mạc Hàn rất nhỏ rất gần, bình tĩnh không mang theo chút gay cấn nào.

[Hoàn]_Đới Mạc _Chuyển Ver -Bạn Gái Tai TiếngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ