Một suy đoán đáng sợ hiện lên trong đầu, gương mặt tuấn tú của Biện Bạch Hiền nhanh chóng trở nên tái nhợt. Đi qua một đoạn ngắn hành lang, bàn tay nhỏ bé lạnh buốt đặt lên tay cầm của cánh cửa nhẹ nhàng mở ra, trong nháy mắt dường như Thái Nghiên không cảm thấy hô hấp của mình, dây cung trong lòng cực kì căng thẳng, bị kéo căng như sắp đứt.
Cửa khe khẽ mở ra, hai người vệ sĩ vẫn làm tròn trách nhiệm canh giữ ở bên ngoài.
Mà vào giờ phút này, từ bên ngoài có người đang nhìn Thái Nghiên, giống như hung thần ác sát, giống như ma quỷ, hung dữ đi đến.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô như không còn huyết sắc, ánh mắt bình tĩnh nhìn người đó.
"Dì Biện."
Một lúc sau, rốt cuộc cô tìm lại được thanh âm của mình, nhẹ giọng kêu một câu.
Biện Như Khanh trang điểm ưu nhã tinh xảo, nhàn nhạt cười muốn đẩy cửa đi vào:
"Thế nào, đây là gian phòng của con? Ha ha, khi đến dì thấy có người đứng ở cửa ra vào nên tưởng rằng tìm nhầm, Thái Nghiên, con thu thập hành lí xong chưa? Chúng ta nên đi thôi."
Nghe liên tiếp mấy câu này làm cho Thái Nghiên đầu óc ong ong, dường như cô không phản ứng kịp bà ấy đang nói cái gì.
Hai người vệ sĩ rất có trách nhiệm, cau mày, nhẹ nhàng ngăn bà ta lại:
"Thưa phu nhân"
Biện Như Khanh bước chân hơi chậm lại, ánh mắt bình tĩnh nhìn về phía anh ta.
Ánh mắt người đàn ông sắc lạnh, nhẹ giọng nói:
"Xin lỗi phu nhân, Biện tiên sinh đã dặn dò rằng không có anh ấy cho phép, người lạ nhất định không được tiến vào căn phòng này, bất kể là ai. Cho nên mời bà đi ra ngoài, đừng làm khó chúng tôi."
Lông mày Biện Như Khanh đột nhiên nhíu lại.
Bà cười dịu dàng yếu ớt, kéo kéo áo choàng ở trên người, cũng không muốn tranh chấp với vệ sĩ, chăm chú nhìn Thái Nghiên rồi nhẹ giọng nói:
"Dì nhận điện thoại khẩn cấp nên tới đây , nghe nói con không quen với khí hậu nên sức khỏe không tốt, nên đi suốt đêm tới đón con trở về. Chắc hành lý con đã sắp xếp xong, chúng ta đi thôi."
Nhìn đồng hồ, Biện Như Khanh nói:
"Bây giờ do nguyên nhân thời tiết nên có nhiều chuyến bay bị hoãn, chỉ có một chuyến là nửa giờ sau, không đi ngay thì sẽ không kịp, Thái Nghiên con nhanh lên một chút, đừng để dì Biện phải đợi lâu."
Trên mặt Thái Nghiên tràn đầy vẻ không tin, ánh mắt lộ ra nét hoang mang, giống như là kinh ngạc, cùng với vẻ đề phòng.

BẠN ĐANG ĐỌC
[DROP] [EDIT] [BAEKYEON] Hào môn thừa hoan
Lãng mạnKhai trương bộ truyện thứ tư để không phụ lòng những đọc giả muốn say đắm trong men tình HE của Hanson!!!! Truyện khá dài, hơn 300 chương, ai nhắm nhảy hố được thì xin mời nhảy ạ ^^