Chương 33 - Bất đắc dĩ

194 12 0
                                    


Di Nhạc: "Kết thúc, tuy rằng đóng mạch, nhưng toàn bộ quá trình tôi không dám thở mạnh a! Loại cảm giác này quá tuyệt vời!"

Mộc Tiểu Cát: "Quả thực quá hay, không nghĩ tới đại thần lâu như vậy không có nhận kịch, lại vẫn nắm chắc đúng chỗ như thế, làm đạo diễn tổ kịch, tôi cảm thấy tôi hoàn toàn không có tác dụng, xin cho tôi tự giác lĩnh cặp lồng đựng cơm ~"

Cật Gia Hữu Đạo: "Đại thần và Tiểu hầu gia thật quá hay, đánh chữ ở công bình đều sợ quấy rối các anh a, em muốn đem màn này kéo vào dự cáo, kế tiếp xem em, em muốn làm một thần cắt nối biên tập ~"

"Tiêu ca và Gia Gia quả nhiên rất lợi hại, bị anh anh chấn nhiếp rồi." Yến Không Động cười nói.

"Quả thực rất lợi hại." Tráng Chí Lăng Dương cũng mở miệng.

"Cảm ơn." Mạc Vong Lưu Niên nói, thâm âm so với vừa rồi càng thành thục hơn chút, không có trong trẻo như vậy, nhưng vẫn rất êm tai như cũ.

"Kỳ thực lâu lắm không có thu âm rồi, mới bắt đầu sợ phát huy không tốt." Trầm Tiêu cũng nói, mang theo ý cười.

Di Nhạc: "Tiêu ca không nên khiêm tốn a, lão đại, anh nên phát biểu ý kiến rồi, anh cảm thấy thế nào ~"

Văn Ý Tô: Rất hay.

Sở Tô ở công bình gõ hai chữ này, quả thực rất hay, hai người Trầm Tiêu và Mạc Vong Lưu Niên bất kể là phương diện tâm tình hay là tiết tấu đều nắm giữ rất đúng chỗ, quan trọng hơn là hai người đều xem qua nguyên tác, hiểu rõ tính cách và biến hóa trong lòng của hai nhân vật trong tiểu thuyết, hai người trong quá trình PIA kịch độ phù hợp cao kinh người, khí tràng chẳng thể nào phân biệt được trên dưới, PIA kịch cùng âm thô không giống nhau nếu như thực lực CV không nằm trên cùng một trục hoành, như vậy sẽ xuất ra hiệu quả phát huy càng vô cùng nhuần nhuyễn, mà Trầm Tiêu và Mạc Vong Lưu Niên hai người vừa vặn là như thế, tựa hồ từ trước đây thực lâu hai người bọn họ phối hợp cũng rất tốt.

Cậu vừa nói xong không bao lâu YY lại nhảy ra khung chat Trầm Tiêu.

CX: Không để cho cậu thất vọng đi, lão đại.

Văn Ý Tô: Không có, rất lợi hại, cùng Bách Lý Kiền trong tưởng tượng của tôi giống nhau.

So với trong tưởng tượng của em càng lợi hại hơn, cũng càng chứng minh em nghĩ không có sai, chỉ có anh mới thích hợp với vai diễn này nhất, đáng tiếc anh là Bách Lý Kiền, mà em lại không phải là Mộ Khinh Y.

Nghĩ tới đây trong lòng Sở Tô hơi có chút thất lạc, cho dù sáng tạo nên Bách Lý Kiền này, cậu vẫn như trước vô pháp cùng Trầm Tiêu đứng chung một chỗ, vô pháp cùng hắn đứng song song nhau.

CX: Vậy là tốt rồi, để cậu đợi lâu như vậy cuối cùng không có cô phụ cậu.

Nhìn thấy tin nhắn Trầm Tiêu Sở Tô có chút buồn cười, không biết nên trả lời đối phương như nào, Trầm Tiêu chỉ là đang nói đến chuyện trao quyền này, mình muốn cũng chỉ là cái này, cậu không biết nếu như Trầm Tiêu đã biết cậu mong muốn là loại không cô phụ nào còn có thể giống như bây giờ hay không, chính là sẽ không, tất cả ôn nhu và thiện ý của đối phương đều là điều kiện tiên quyết không biết nội tâm xấu hổ của mình tìm cách mở miệng.

CHIẾN LƯỢC CÔNG PHÒNG CỦA ĐẠI THẦNNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ