Chương 63 - Biết được

160 10 0
                                    


Trong phòng riêng hai lão nhân mắt mang khí tràng mười phần nhìn đối phương, người không hiểu tình huống còn tưởng rằng chiến tranh sẽ hết sức căng thẳng, Sở Tô ngồi giữa hai người bình tĩnh uống trà, chú Lưu ngồi ở bên cạnh Tiếu Khải Đức, mắt nhìn mũi mũi nhìn tim chú ý hướng phát triển của thế cục.

"Giỏi cho ông Tiếu Khải Đức một lão nhân không biết xấu hổ, vậy mà lên mạng thông đồng học trò của tôi tới, cũng không nhìn xem mình đã bao nhiêu tuổi rồi." Nạp Lan Chương là người đầu tiên phá vỡ cục diện bế tắc này, vẻ mặt cười nhạt nhìn Tiếu Khải Đức, "Còn đồng bọn nhỏ đâu, để ý mặt mũi chút được không! Lừa gạt cậu bạn nhỏ không cần quá tự nhiên a thân!!"

"Ai không biết xấu hổ a! Nạp Lan Chương cái lão nhã nhặn bại hoại này!" Tiếu Khải Đức vừa nghe cũng không nén được tức giận, liền mắng tiếp, "Gọi au là học trò của ông nha, năm đó dùng mưu ma chước quỷ gì khiến cho Tô Tô bái ông làm thầy?!"

Động tác uống trà của Sở Tô ngừng một chút, khóe mắt dư quang liếc mắt nhìn Tiếu Khải Đức một cái, tâm thán quả nhiên là lão cơ hữu, đoán thật chuẩn xác.

"..." Nạp Lan Chương bị những lời này nghẹn một chút, trên mặt có loại xấu hổ khi bị bắt thóp, không tự nhiên ho khan một tiếng, năm đó đúng là ông đùa bởn chút thủ đoạn làm cho Sở Tô nhận ông làm thầy, nhưng cái này không thể trách ông a, nhóc con thúi này quả thực dầu muối gì đều không vào mềm cứng đều không ăn, cưỡng bức lợi dụ đều đem ra hết cậu vẫn một bộ dạng không có hứng thú, hết lần này đến lần khác cái bộ dáng nửa chết vào mắt ông, bây giờ suy nghĩ lại đều là lệ.

Tiếu Khải Đức liếc mắt liền nhìn ra Nạp Lan Chương bị mình chọt trúng chỗ đau, thừa thắng xông lên nói móc ông, "Tôi đã nói mà, loại người đê tiện vô sỉ âm hiểm giả dối như ông nhất định là ..."

"Ông nói ai đê tiện vô sỉ âm hiểm giả dối!" Nạp Lan Chương vỗ bàn đứng lên.

"Nói ông đó!"

"Có bản lĩnh nói lại lần nữa xem?!"

"Đê tiện vô sỉ âm hiểm giả dối!"

"Giỏi cho ông cái lão già không biết xấu hổ, ông! Ông!" Nạp Lan Chương tức giận đến ngực phập phồng, mắt thấy liền nhào qua, Tiếu Khải Đức cũng làm xong chuẩn bị bị vồ đến.

"Dừng lại." Thời khắc chỉ mành treo chuông, Sở Tô mặt không thay đổi nói một câu, đem cái ly cầm trong tay bỏ lên bàn, giương mắt hời hợt quét hai người liếc mắt một cái, hai lão gia tử mới phản ứng được vậy mà mất mặt mất thân phận trước mặt một hậu bối, còn kém chút vung tay, nhất thời có chút lúng túng thả tay xuống, không được tự nhiên ho khan một tiếng.

Chú Lưu ở bên cạnh thần kỳ mà nhìn Sở Tô, cừ thật a, một ánh mắt liền kinh hãi hai cái lão ma vương này, bội phục.

Tiếu Khải Đức ngượng ngùng ngồi xuống, nghĩ đến mới vừa rồi cùng Nạp Lan lão đầu kéo*bức thiếu chút nữa để lại ấn tượng không tốt cho cậu bạn nhỏ, không khỏi len lén liếc mắt nhìn Sở Tô, thấy vẻ mặt của cậu bình tĩnh giống như vừa rồi ngồi đó, không có gì không vui tâm tình mới yên lòng, trên mặt lại vui vẻ nói, "Tô Tô a, chúng ta không phản ứng cái người kỳ quái này, ăn cơm trước a."

CHIẾN LƯỢC CÔNG PHÒNG CỦA ĐẠI THẦNNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ