Chương 2: Trao Quyền

351 21 0
                                    


Mà bây giờ cái kẻ thầm mến bức ép đang ngồi dưới máy điều hòa thổi gõ chữ, tại thời điểm bụng kháng nghị mới nhớ đến thức ăn mình gọi bên ngoài.

Cầm lấy điện thoại bên cạnh bấm gọi cho tiệm cơm bên ngoài.

"Alo, chào quý khách." Sau khi điện thoại thông truyền đến lời chào hỏi lễ phép.

"Tôi ở tòa nhà f Ngự Cảnh Loan, đồ ăn mang về đã có chưa?" Sở Tô nhìn đồng hồ, bây giờ là 12:15, từ lúc lần đầu gọi đã trôi qua hơn 50 phút đồng hồ, cậu gọi đồ ăn bán ngoài gần chỗ ở, tuy rằng cuối tuần nhiều người, nhưng theo lý thuyết cũng không đến mức lâu như vậy đi.

"A, thật ngại quá!!" Đối phương vừa nghe vội vàng xin lỗi, "Hôm nay cuối tuần trong tiệm có chút bận rộn, tôi hiện tại đã đến tiểu khu của ngài, bất quá tiểu khu có chút lớn, tôi tìm đến có chút khó khăn..." Thanh âm đối phương tuổi còn rất trẻ, trong sang sảng mang theo tia khổ não không rõ ràng.

Sở Tô nghe xong từ trên ghế đứng lên, đi tới ban công nhìn về phía bên dưới, một bên cùng đối phương nói, "Từ cửa hông đi đến có một suối phun nhìn thấy không, bên trái suối phun đếm qua tòa thứ ba."

"Bên trái.... Tòa thứ ba.... A! Thấy được rồi!"

Sau khi cúp điện thoại, Sở Tô hết sức vì nhân viên đưa đồ ăn mù đường thắp một ngọn nến....

Rất nhanh chuông cửa liền vang lên, Sở Tô đi tới từ trên cửa mắt mèo thấy được một người đội nón lưỡi trai, cầm theo một hộp thức ăn đứng ở bên ngoài, tay động một cái mở cửa.

Sau khi mở cửa nghênh đoán cậu chính là khuôn mặt tươi cười của đối phương và hộp thức ăn đưa đến tước mặt, "Thực ngại quá để cho ngài đợi lâu, đồ ăn này là của ngài."

Sở Tô tiếp nhận hợp thức ăn, vừa định từ hộp trên tủ giày lục tiền lẻ thối cho đối phương, chợt nghe đến thanh âm đối phương mang theo kinh ngạc gọi tên cậu.

"Sở Tô? Cậu là Sở Tô ban ngoại ngữ?!"

Bởi vì một câu nói này, tay của Sở Tô ngừng lại, giương mắt nhìn về phía đối phương, chạm vào trong mắt chính là kinh hỉ nhợt nhạt lóe lên trong mắt đối phương, bất quá Sở Tô tự động cho là mình nhìn lầm rồi, bởi vì cậu cũng không nhận ra người này.

"A, đã quên tự giới thiệu mình." Đối phương thấy Sở Tô bình tĩnh nhìn mình, không khỏi cười cười, "Tôi là Nguyên Lãng, cùng học một trường với cậu, đồng thời từng học chung một khóa học, bất quá cậu có thể không nhìn thấy tôi."

"Ác." Sở Tô gật đầu, nói câu "Xin chào". Nói xong từ trong hộp lấy tiền ra đưa cho hắn.

Đối phương lại không có nhận, chỉ là khoát tay một cái nói, "Quên đi, một phần cơm mà thôi, không nghĩ tới ở đây gặp được cậu, coi như mời cậu."

Sở Tô nhíu lại chân mày không thể nhận ra, đối lời của hắn cũng không đồng ý. Vì vậy đem tiền hướng trong tay hắn bỏ vào, "Cảm ơn, không cần." Sau đó chuẩn bị mang bữa trưa trở vô nhà lại thấy đối phương còn đứng ở cửa.

CHIẾN LƯỢC CÔNG PHÒNG CỦA ĐẠI THẦNNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ