May mà vị đại ca hắc đạo hoàn lương kia, ông ngoại của Kiều Bách Dung cũng không phải 'đèn tiết kiệm dầu', mặc dù hắn cho nữ nhi mang của hồi môn lớn tiến vào Kiều gia, nhưng trong của hồi môn đó giá trị nhất là khế ước, các cửa tiệm vẫn nằm trong tay Dương gia, chỉ cần Dương thị không gật đầu, người nhà Kiều gia không ai có thể động vào.
Dương thị sớm biết trượng phu cùng mình vẫn chưa chung lòng, vì thế lúc hấp hối đem giao kèo, con dấu, chìa khóa, vân vân... những vật quan trọng đều giao cho quản gia trung thành của Dương gia, yêu cầu quản gia sau khi đứa con của nàng lớn đem quyền hành giao cho hắn, chỉ để lại một chút vàng bạc, trang sức cho Kiều gia.
Kiều gia tức giận giậm chân, rồi cũng đành chịu thôi, vậy tài sản lớn ở nơi nào, nhìn thấy nhưng không ăn được, càng giận hơn. Vì thế, bọn họ mặc dù không muốn cho Kiều Bách Dung sống khá giả, nhưng cũng không dám khắt nghiệt với hắn.
Diễn biến tiếp theo trở thành cái dạng trước mắt này đây.
Ba vị thiếu gia khác của Kiều gia vẫn theo bước tổ tông, cố gắng đọc sách nghĩ muốn làm quan, chỉ có Kiều Bách Dung từ năm 14 tuổi đã theo quản gia của Dương gia tiếp nhận di sản của mẫu thân, bắt đầu học kinh thương (học kinh doanh).
Tất cả người nhà Kiều gia đều khinh bỉ đứa cháu sa đọa theo thương nghiệp này, vụng trộm đau xót hắn và ông ngoại hắn cùng một dạng, hết lần này đến lần khác thế hệ Kiều gia lớn nhỏ này cũng chỉ miễn cưỡng trúng được cử nhân, thứ bậc còn rất xa, chi phí ăn mặc của cả nhà cuối cùng vẫn phải nhờ vào Kiều Bách Dung.
Phương Hàm lúc trước tiến vào Kiều gia, biết rõ quan hệ phức tạp rối rắm này, liền hiểu được chính mình chỉ có đi theo Kiều nhị thiếu mới có những ngày tốt đẹp.
Chẳng qua việc này nghĩ thì thấy đơn giản, thực hiện lại không dễ dàng như vậy, lúc trước nàng phải cố gắng ròng rã hơn một năm, cuối cùng mới được như mong muốn làm công việc vẩy nước quét thư phòng cho Kiều Bách Dung.
Bản thân chỉ là một thục nữ hai mươi tám tuổi, Phương Hàm rất rõ ràng, muốn trong thời gian ngắn nhất làm cho người lãnh đạo trực tiếp chú ý đến mình thì cách thức chính là phải lập dị (khác người, nổi trội).
Tiếc là trong quá khứ, nàng chưa bao giờ nghĩ mình một ngày đó bất hạnh phải xuyên không, nên lúc trước không cẩn thận nghiên cứu làm thế nào hấp dẫn ánh mắt nam nhân cổ đại.
Như là ăn cắp bài thơ, câu đối của người khác, hoặc là thỉnh thoảng cosplay theo mùa như học muội thời đại học, chẳng những thế, nàng từ khi vào đại học đã không đọc mấy thứ cổ văn khó hiểu đó rồi, hơn nữa nàng cũng đoán rằng Kiều nhị thiếu trong đầu toàn là kinh thương này đối với mấy thứ đó căn bản không có hứng thú.
Vì thế Phương Hàm vẫn chỉ có thể bắt đầu từ sở trường nhất của mình "Thay ông chủ sắp xếp công việc".
Thư phòng Kiều Bách Dung chứa rất nhiều sách, vả lại trên mỗi cuốn đều có ghi chú, cho thấy hắn thực ra cũng đọc rất nhiều sách, là người học thức uyên bác, chỉ là đối với khoa cử, công danh không hứng thú thôi. Có điều, sách của hắn xếp đặt rất lộn xộn, không hề có quy luật gì, mỗi lần muốn lấy cuốn sách nào đều phải tìm rất lâu, xem xong thuận tay ném luôn, lần sau nếu muốn xem lại phải tìm một lần nữa, đặc biệt không có hiệu suất.
Vì thế, nàng dành thời gian vài tháng, đem tất cả sách phân loại theo ưu điểm, và cũng làm ra một danh sách các loại sách, những loại sách này được đặt trong tủ có ghi rõ ràng, vừa xem hiểu ngay, Kiều Bách Dung thán phục sự lanh lợi của nàng, cũng "thuận tiện" biết nàng biết chữ thật.
Một nha hoàn biết chữ, đối với chủ tử mà nói so với nha hoàn bình thường thì dùng tốt hơn.
Vì thế bắt đầu từ đó, Phương Hàm liền theo kế hoạch ban đầu, từng bước một đi vào cuộc sống của Kiều Bách Dung, cuối cùng cùng hắn gắn bó không thể tách rời.
Đương nhiên, khi đó nàng chỉ đơn thuần muốn làm một thư kí thật là tốt khiến ông chủ cảm giác sâu sắc không thể thiếu, từ nay về sau sống một cuộc sống thoải mái, không cần lo lắng việc bị người nắm khế ước bán thân, bị chủ tử bán đi bất cứ lúc nào.
Nàng chưa từng nghĩ đến làm thư kí riêng, làm làm, cuối cùng lại có thể làm trên giường cùng ông chủ.
Nàng không khỏi cảm thấy xúc động, ở hiện đại ông chủ cùng thư kí rất dễ xảy ra ngoại tình, đúng là không phải không có lý do nha.
Nhóm chưởng quầy rời đi, khi Kiều Bách Dung lần thứ hai trở lại thư phòng, nghênh đón hắn là một vẻ mặt ngủ say cực kì ngây thơ.
Dưới tay Phương Hàm còn đè nặng biên bản hội nghị mới nhất, cả người đã ghé vào trên bàn ngủ say sưa.
Hắn đầu tiên là sửng sốt, sau đó khóe môi chậm rãi nâng lên, ánh mắt lúc nãy còn lạnh nhạt cũng trở nên rất dịu dàng.
Nha đầu kia chắc là mệt muốn chết rồi đi?
Hắn cũng thật là, chỉ vì ngày hôm qua nhìn thấy nàng cùng Tam đệ cười nói hai câu, kết quả ngoài mặt hắn rất bình tĩnh, ung dung, nhưng đáy lòng lại giống như cả người ngã vào một vò dấm chua vậy, buổi tối nhịn không được đem nàng hung hăng dày vò một phen, bất luận nàng khóc cầu xin tha thứ như thế nào cũng không thả người.
Trong lòng hắn rất rõ, nha đầu kia tư tưởng, nhận thức thật rất hiếm có, giả bộ nhu nhược, giả bộ đáng thương đúng là sở trường của nàng, ở trên giường hô đau, hô mệt không nhất định là thật, ngược lại giống làm nũng hơn.
Với lại cũng nên giáo huấn nàng thật tốt, làm cho nàng nhớ, biết nàng là của ai.
Nhưng mà, thấy nàng mệt như vậy, hắn đã có chút không đành lòng, bởi vậy lúc nãy nhìn thấy nàng trông có vẻ không được thoải mái, liền tức khắc muốn nàng ngồi xuống nghỉ ngơi.
Kiều Bách Dung thả nhẹ bước chân, đi đến bên cạnh nàng, đưa tay chạm nhẹ khuôn mặt nhỏ nhắn, trắng nõn, vô cùng mịn màng kia.
Cố tình khiến nàng mệt mỏi như vậy, hiện tại lại đau lòng gần chết, rõ ràng là tự làm bậy a! Kiều Bách Dung trong lòng tự giễu.
BẠN ĐANG ĐỌC
THƯ KÍ NHA HOÀN CỦA KIỀU NHỊ THIẾU GIA - Mật Duyệt (Full)
RomanceNgôn Tình, Xuyên Không, Cổ Đại, Sắc, Ngọt, Sủng Nữ Chính: Phương Hàm - Hàn Hàn Nam Chính: Kiều Bách Dung - Nhị thiếu 15 Chương hoàn + Bonus Chibi 12 cung hoàng đạo Bị đả kích lớn do thất tình, nàng chịu không nổi nên muốn đi tìm cái chết?! Nói bậy...