4

4.5K 346 65
                                    

Phòng của hai cậu nhóc.

Không có gì khác thường. Chỉ là...

" Thừa Thừa, cậu nằm nhích ra một chút sẽ chết à, tớ thì sắp ngộp chết rồi."

Phồn Tinh khó chịu vì bị con người kia ôm chặt lấy.

' Hiếm lắm mới được ngủ cùng cậu. Tớ phải tận dụng cơ hội chứ."

Cậu cười dúi đầu vào cổ Phồn Tinh.

" Tận dụng cơ hội cái đầu cậu, chiếm tiện nghi thì đúng hơn. Tránh ra.

Phồn Tinh tay đẩy chân đạp, thế là cậu bị đá văng xuống giường.

" Aaa, Trịnh Phồn Tinh. Cậu chơi ác thật đấy. Nếu không thích thì tớ không chạm cậu nữa là được chứ gì. Hứ."

Cậu leo lên giường, quay lưng nằm cách Phồn Tinh một khoảng. Phồn Tinh quay qua thở dài, lại dở chứng giận hờn nữa rồi sao.

" Tiểu Thừa Thừa."

Phồn Tinh lay lay người cậu, vẫn là không trả lời.

" Này, tớ xin lỗi..."

Cậu chồm người qua phía bên kia. Vừa hay bị tên kia quay lại kéo đầu cậu xuống hôn cái chốc vào má cậu, rồi nằm cười như điên.

" Tên chết tiệt nhà cậu lừa tớ., đánh chết cậu!"

Cậu cầm gối đánh liên tục vào người Quách Thừa, trong lúc hai người vật lộn thì tên cơ hội kia được dịp ăn thêm vài miếng đậu hũ nữa. Sau một hồi thấm mệt, Quách Thừa mặc cho Phồn Tinh nằm trên ngực mình, ôm cậu vào lòng ngủ thiếp đi.

.....

Chuyển kênh qua phòng của chủ nhà.

Hạo Hiên thực sự bó tay với tên cứng đầu này, từ lúc Kế Dương bị anh bắt về phòng đến giờ vẫn không thèm nói chuyện với anh.

" Cuối cùng cậu muốn gì đây Tống Kế Dương?"

" Không muốn ngủ cùng cậu."

Cậu hờn dỗi. Hạo Hiên liền tức giận đẩy cậu ngã xuống giường. Anh lập tức nằm đè lên người cậu, giữ chặt hai bên tay và chân cậu.

" Vương Hạo Hiên cậu muốn làm gì?"

Cậu liên tục giãy giụa nhưng sao bì lại sức anh, Hạo Hiên không nói gì, cuối xuống hôn cậu, cậu bị làm cho ngạc nhiên cả người cứng đờ, thừa cơ hội đó anh đưa lưỡi mình vào khuấy đảo bên trong miệng cậu. Đợi đến khi cậu hết dưỡng khí, anh mới buông tha, trước lúc rời đi còn cắn môi cậu một cái đau điếng.

" aaaa, đồ biến thái, đồ chết bầm nhà cậu, dám hôn tôi!!!"

" Sao lại không dám." anh nhướn mày thách thức.

" Chỉ là tại cậu tự chuốc họa vào thân mà thôi."

Anh nở nụ cười vô cùng nham hiểm.
Định cuối xuống hôn cậu lần nữa. Anh bị cậu làm cho thoáng bất ngờ, cậu khóc sao.

" Vương Hạo Hiên cậu... cậu... Hức... dám ức hiếp tôi. Huhuhu"

" Này này, chỉ là hôn thôi mà, có cần phải vậy không?"

[Bác Chiến] Chiến Ca! Đệ Đệ Yêu Anh.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ