19

2.4K 201 4
                                    

- Công ty ba tuần sau tổ chức lễ kỉ niệm. Hai đứa nhớ chuẩn bị đến đấy.

- Vâng ạ.

Sau tiếng đáp của Tiêu Chiến, cả nhà lại tập trung vào ăn cơm.

- Cần gì chuẩn bị, đến giờ thì đến thôi. Còn sớm chán.

Nhất Bác nhận được cái cốc đầu đau điếng từ Ngạn My.

-Để công ti lớn mạnh như ngày hôm nay, ba con phải bỏ biết bao nhiêu công sức có biết không hả. Ăn nói có trách nhiệm tí đi.

- My tỷ nói phải. Sau này sẽ tới lượt em tiếp quản lúc đó mới biết thế nào là cực khổ. - Tiêu Chiến ngồi kế bên xoa xoa chỗ đau của cậu, cũng không quên giảng đạo vài câu.

- Yaa, hai người thừa cơ hội lấn ác con phải không.

Cậu ấm ức, chỉ nói chút mà bị đáp trả chục câu thế kia.

- Mà con cũng có việc muốn nói. Nhà ta không phải có hai đứa con trai sao. Chiến ca về lĩnh vực này đương nhiên sẽ giỏi hơn con, nên ba mẹ yên tâm công ti có anh ấy lo liệu.

- Nhất Bác. - Tiêu Chiến gọi khẽ cậu.

- Còn nữa, con đã quyết định học hết cấp ba sẽ tiếp tục học nhảy. Sau đó có lẽ sẽ đăng ký vào công ti giải trí làm biên đạo. Suy cho cùng chuyện kế thừa gì đó con không có hứng thú.

Rầm!!!

- Vương Nhất Bác con biết mình đang nói gì không.

Ngan My tức giận đập bàn làm cậu giật mình.

- Mẹ bớt giận. Nhất Bác mau xin lỗi.

- Xin lỗi gì chứ, em có làm gì sai đâu.

- Em....

Tiêu Chiến thật không biết nói sao với con người cứng đầu này.

Minh Hàn thở dài bảo vợ bình tĩnh.

- Em bình tĩnh đã.

- Còn con, ba sẽ tôn trọng quyết định của con. Nhưng ba muốn nói con vẫn còn rất nhiều thời gian để suy nghĩ về chuyện tương lai, bây giờ không phải lúc quyết định tất cả.

- Ba...

Ba Vương nói rồi đi thẳng lên phòng. Ngạn My cũng kịp theo sau bỏ lại hai đứa ngồi ngơ ra đó.

- Ba là đang nói gì ấy nhỉ. Có cần phải nghiêm trọng vậy không.

- Cái này lớn hơn em sẽ hiểu.

Tiêu Chiến vỗ vai cậu rồi cũng bỏ đi. Suy cho cùng Nhất Bác vẫn chưa gọi là lớn để hiểu chuyện đời. Mặc dù anh cũng không khác gì cậu, nhưng vẫn khắc cốt ghi tâm lời ba vừa nói.

- Aiss. Mọi người hôm nay bị cái gì vậy.

Cậu ngồi vò rối tung tóc của mình lên.

.

.

.

Hôm sau.

Giờ giải lao.

Nhất Bác bực tức vì bị Linh Kiều lôi ra một gốc.

- Nhất Bác, chiều nay ra sân sau, em có chuyện muốn nói với anh. Đi một mình thôi nhé.

[Bác Chiến] Chiến Ca! Đệ Đệ Yêu Anh.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ