5

4.4K 362 10
                                    

" Chơi gì tiếp đây."

" Khoan đã anh Chiến, tạm nghỉ một chút có được không, em cần lấy lại tinh thần."

Phồn Tinh uể oải dựa vào người Quách Thừa.

" Vậy chúng ta vào ăn kem đi."

" Được a."

Anh ngồi vào bàn đã bị thu hút sự chú ý bởi đứa trẻ ngồi đối diện. Cậu bé đang cùng mẹ ăn kem, những kí ức của năm đó đang dần hiện lên trước mắt anh.

" Chiến Chiến, con chơi có mệt không? "

" chơi vui lắm mẹ, lần sau mẹ lại dẫn Chiến Chiến đến đây nhé! "

" Được, nếu con ngoan mẹ sẽ dẫn con đến đây thường xuyên."

" Tuyệt vời ông mặt trời luôn."

" Vậy giờ ông mặt trời bé bỏng của tôi có muốn ăn kem không?"

" Muốn a~. Con rất thích kem socola nha."

" Vậy thì mau đi thôi "

Mẹ cậu nắm lấy bàn tay nhỏ bé kia dắt đi. Trong lúc ăn, mép miệng cậu bé dính đầy cả kem. Cô cẩn thận lấy khắn giấy lau miệng cho cậu. Cưng chiều xoa đầu cậu, cả hai nhìn nhau cười vui vẻ. 

Anh vẫn còn nhớ rất kỉ những hình ảnh đó, nhớ đến sự ấp ám của bàn tay kia.

" Tiêu Chiến."

" hả hả?"

Anh nghe gọi, mới giật mình thoát khỏi hồi tưởng, tự cười trong lòng, đó chẳng qua cũng chỉ là quá khứ mà thôi.

" Cậu muốn ăn loại nào?" 

Kế Dương tay cầm menu hỏi cậu.

" Socola."

Anh chưa kịp trả lời thì tên nhóc kia đã cướp lời của anh. Từ nãy đến giờ Nhất Bác luôn quan sát anh, rồi nhìn về phía hai mẹ con kia, cậu phần nào đoán ra được tâm trạng anh lúc này.

Họ ngồi ăn uống, tâm sự chuyện trên trời dưới đất nhiều vô kể. Lát sau lại dẫn nhau chơi nhiều trò chơi khác. Điểm dừng cuối cùng là ở mê cung.

Bọn họ lần theo sơ đồ chỉ dẫn ra khỏi mê cung.

" A, lối ra này, phải công nhận ở đây khó tìm đường thật. Nếu không có bản đồ này thì có năm sau mới lếch xát ra được khỏi đây."

Kế Dương cảm thán.

" Này mọi người. Hình như...thiếu thiếu gì thì phải."

Phồn Tinh nhìn xung quanh vẫn là cảm thấy mình đã bỏ quên cái gì đó khá quan trọng.

" Tiêu Chiến đâu?"

Nhất Bác tinh ý nhận ra, khi nãy đến giờ vẫn là không nghe tiếng anh, đến bây giờ thì mất tích hẳn. Aisss tên này thật biết làm người ta lo lắng.

" Ế, Nhất Bác cậu đi đâu vậy?"

" Vào trong tìm anh ấy."

Quách Thừa nắm áo cậu kéo lại.

" Cậu có điên không! bây giờ cứ như vậy mà vào đó, lát sau lại lạc mất thêm một người."

Kế Dương cũng sốt ruột nhưng vẫn giữ được lí trí. Cậu cầm điện thoại gọi cho Tiêu Chiến, một hồi lại thở dài.

[Bác Chiến] Chiến Ca! Đệ Đệ Yêu Anh.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ