Đến cửa nhà, Trương Lam cầm cặp sách xuống xe, dì Lưu hầm chút ngân nhĩ*, nhìn cô vào cửa, lập tức ngăn lại, nói: "Uống chút ngân nhĩ."
*Mộc nhĩ trắng, nấm tuyết.
"Nga." Trương Lam bưng lên, ngân nhĩ nấu hai giờ đồng hồ hơi sánh lại, chua chua ngọt ngọt , Trương Lam sảng khoái uống một hơi, ôm lấy cặp sách đi lên phòng.
Dì Lưu nhận lấy ly, lắc đầu cười nói: "Đứa nhỏ này, gấp như vậy làm gì."
Chú Trần cầm chìa khóa xe vào cửa: "Chẳng lẽ chơi trò chơi."
"Đợi lát nữa tôi lên xem."
Trương Lam vừa về phòng, treo cặp sách, ngồi xuống liền lấy điện thoại ra.
【 Tiểu tỷ tỷ: Tớ về rồi, cậu thì sao? 】
【 XR: Đến, cậu đi ngủ sớm một chút. 】
【 Tiểu tỷ tỷ: Chỉ như vậy sao? 】
【 XR: Còn muốn như thế nào nữa? 】
Còn muốn như thế nào nữa? Trương Lam bị sáu chữ này kích thích đến đỏ mặt. Còn muốn thế nào, đương nhiên là ——
Ôm ôm hôn hôn giơ thật cao.
Nhưng lời này, Trương Lam lại không nói ra được.
【 XR: Ngày mai thỏa mãn cậu. 】
【 Tiểu tỷ tỷ: Thỏa mãn tớ cái gì? 】
【 XR: Ôm ôm hôn hôn giơ thật cao. 】
【 Tiểu tỷ tỷ: ! ! ! 】
【 XR: Khoan hãy nói, tôi thật sự muốn ôm cậu, nóng. 】
【 Tiểu tỷ tỷ: Đang mùa đông, nóng cái gì mà nóng. 】
【 XR: Cậu nói sao? 】
Trương Lam: ". . ." Cô rất là trong sáng đấy.
Hai người ở trên wechat nói chuyện, trò chuyện một đoạn dài, Trương Lam đứng dậy đi, mặc quần áo ngủ đi ra, kéo kéo áo, máy tính cũng không nhìn, nằm lên trên giường, cùng Tiết Nhượng chúc ngủ ngon, liền ngủ, giống như ngày hôm qua, cũng ngủ sớm như vậy.
Mười một giờ rưỡi, khu biệt thự yên tĩnh, chỉ có mấy phòng đèn sáng, dì Lưu lên lầu, nhìn Trương Lam, một phút sau xuống, nói với chú Trần: "Con bé ngủ rồi."
Chú Trần nhíu mày, lại cầm lấy điện thoại, gọi cho Trương Trọng Cảnh ở một thành phố khác.
. . .
Tiểu khu trong rừng.
Gõ cửa, Tiết Nhượng đưa tay vặn ra, Chung Lệ Nhan bưng sữa bò đi vào, để trên bàn nói: "Đi ngủ sớm một chút."
Tiết Nhượng tựa vào trên ghế, máy tính mở trước mặt, cửa sổ đang đóng là khu giao dịch cổ phiếu, Chung Lệ Nhan nhìn lướt qua, sắc mặt trầm trầm, nhưng không nói gì, đóng cửa đi ra ngoài, điện thoại Tiết Nhượng để trên bàn reo lên, Chung Lệ Nhan thuận thế nhìn sang.
Thấy Tiết Nhượng cúi đầu, trả lời tin nhắn của đối phương.
Chung Lệ Nhan hỏi: "Đã trễ thế này còn có ai gửi tin cho con?"
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Edit ] Cho tớ mượn bài tập chép với !!!
HumorTên truyện: Cho tớ mượn bài tập chép với Tên gốc: Bài Tập Cho Ta Mượn Sao Sao Tác giả: Bán Tiệt Bạch Thái Thể loại: Đô thị tình duyên, thanh xuân vườn trường, tình yêu duy nhất, HE Convert: 71 chương đã hoàn. Edit: Đang tiến hành Poster: @tiemtapho...