"Ừ."
"Anh đi tìm em?"
"Đi tìm."
"Có phải là tìm không thấy?"
"Ừ."
"Anh hận ba mẹ em sao?"
"Không hận."
Tiết Nhượng hôn xuống gò má cô, ôm cô thât chặt, Trương Lam không lên tiếng, cô yên tĩnh dựa vào ở trong lòng anh, trong phòng khách có chút yên tĩnh.
Trương Lam nói: "Anh mở TV đi, quá yên tĩnh ."
"Được."
Tiết Nhượng cầm lấy điều khiển, ấn mở kênh, trong phòng khách yên tĩnh lập tức liền có âm thanh vang lên, Trương Lam ôm thắt lưng của anh, nói: "Eo của anh thật nhỏ ."
"Không nhỏ bằng em." Tiết Nhượng cười khẽ.
Trương Lam hừ hừ hai tiếng, cô nói: "Chúng ta kết hôn có phải yêu cầu sổ hộ khẩu không?"
"Bình thường là có ."
"Muốn đổi lời nói sao?"
Tiết Nhượng dừng một chút, anh cúi đầu nhìn cô, nói, "Nhà anh bên kia, anh đi gặp mặt xử lý là tốt rồi."
"Nhưng kết hôn là chuyện của hai gia đình."
"Em cũng có thể trở thành là chuyện giữa anh và em."
Trương Lam ở trong lòng anh nhúc nhích, Tiết Nhượng ôm thắt lưng của cô thật chặt, thân mình lùi ra sau, tựa lưng vào ghế ngồi, Trương Lam gắt gao ôm của cổ anh, còn nói: "Ba em nói là chuyện của hai gia đình."
"Ừ, bình thường mà nói là đúng vậy, nhưng là có tình huống đặc thù."
Trương Lam rầu rĩ nói: "Em không muốn có tình huống đặc thù."
Tiết Nhượng không lên tiếng, anh vén tóc rơi trên trán cô, an tĩnh ôm cô, Trương Lam sau một lát, lại nói: "Nếu anh không thể cùng với em, anh sẽ thế nào?"
". . ." Tiết Nhượng nghiêng đầu, nhìn nhìn ngoài cửa sổ, sau đó, mới nói: "Chắc là, sống không bằng chết đi."
Trong lòng Trương Lam kép căng , "Vậy anh sẽ thích cô gái khác sao?"
"Sẽ không."
"Anh thật sự liền như vậy thích em?" Trương Lam kéo cổ anh xuống, hai người nhìn nhau , Tiết Nhượng nhìn chằm chằm cô, nói: "Thích, không đúng, hiện tại hẳn là yêu ."
Trương Lam liền như vậy nhìn, Tiết Nhượng cũng để cho cô nhìn, Trương Lam lại hừ nói: "Anh gạt người."
"Không lừa em."
Tiết Nhượng hôn xuống trán của cô, lại từ trán của cô hôn đi xuống, hôn mũi cô, lại đi xuống, hôn trụ môi cô, liếm liếm, nói: "Em nhớ không? Lần đó chạy dài tám trăm mét, thời điểm em nhào vào lòng anh. . . . Anh nhìn thấy lông mi của em, cho rằng đó là bươm bướm đang bay."
"Khoa trương." Trương Lam hừ nói.
"Thật sự, đó là lần đầu tiên anh nổi lên xúc động, muốn hôn lên ánh mắt của em, nhưng cuối cùng, anh không có, chắc cũng là một loại tiếc nuối."
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Edit ] Cho tớ mượn bài tập chép với !!!
HumorTên truyện: Cho tớ mượn bài tập chép với Tên gốc: Bài Tập Cho Ta Mượn Sao Sao Tác giả: Bán Tiệt Bạch Thái Thể loại: Đô thị tình duyên, thanh xuân vườn trường, tình yêu duy nhất, HE Convert: 71 chương đã hoàn. Edit: Đang tiến hành Poster: @tiemtapho...