Chương 68:
Đều nói tốt nghiệp lập tức chia tay, hai người Tiết Nhượng tốt nghiệp lại không chia tay, Tiết Nhượng bận rộn công việc, Trương Lam cũng phải đi thực tập, học kỳ sau của năm thứ năm đại học, cô liền tiến vào bệnh viện Bắc Kinh làm y tá thực tập, thời gian làm việc của cô chưa xác định, bình thường tám giờ đi theo bác sĩ chủ trị, kéo dài đến chừng mười giờ.
Tiết Nhượng có lúc lái xe đi bệnh viện đón cô, cô còn đang chạy tới phòng bệnh.
Có lúc trực phải thức đêm, Tiết Nhượng rất đau lòng, nhưng làm y tá chính là như vậy, anh không có bất kỳ biện pháp nào, hai người lĩnh chứng xong muốn làm hôn lễ, vừa tốt nghiệp. . . Phát hiện căn bản là không có thời gian.
Cuối cùng người hai nhà, tính đến cuối tháng tám, muốn hai người làm hôn lễ trước.
Phía sau công việc lại tiếp tục bận rộn.
Tháng sáu, Trương Lam chính thức tốt nghiệp, buổi lễ tốt nghiệp hôm đó, Tiết Nhượng xin nghỉ đi cùng cô, Trương Lam mặc bộ đồ cử nhân thật nhanh nhào vào ngực anh, Tiết Nhượng mới từ công ty tới, mặc áo sơ mi trắng, ôm thắt lưng cô, cúi đầu hôn môi cô, Cao muội đỡ mắt kính nói: "Thật hâm mộ hai người, tốt nghiệp cũng không chia tay."
Cô ấy ở học kỳ sau của năm thứ hai đại học, cũng có một người bạn trai, học cùng ngành, kết quả năm thứ năm đại học, đối phương nói đi xuất ngoại, vừa đi liền chưa từng liên lạc lại.
Kia vẫn là mối tình đầu của cô ấy, hết sức mà khóc.
Bàn muội cắn mũ cử nhân, cũng rất hâm mộ: "Tớ cũng hâm mộ. . . Hai người mỗi ngày đều đối với đối phương như vậy, không ngán sao?"
Trương Lam nâng mặt Tiết Nhượng, nhìn nhìn, "Có một chút."
Tiết Nhượng bóp mặt cô: "Ngán cái gì?"
Trương Lam nhón chân, ghé vào tai anh nói: ". . . . . . . "
Một bên tai Tiết Nhượng liền đỏ lên, cắn mặt cô, "Để cho em ngán, sau này một tuần lễ một lần. . . "
" . . ." Trương Lam trầm mặc.
" Hay là một tuần lễ hai lần đi."
"Này, hai người đang trò chuyện gì thế, Tiết nam thần, anh buông Lam Lam nhà chúng tôi ra, chúp ảnh. . . ."
Tiết Nhượng buông tay, Trương Lam nhón chân ở bên mép môi anh hôn một cái, lúc này mới chạy lại thật nhanh, một tiếng tách, thời gian đại học liền dừng ngay tại bên trong bức ảnh chụp, thanh xuân dào dạt, một đi không trở lại.
Đa số mọi người lặng yên đỏ hốc mắt, Trương Lam nhưng lại cảm thấy muốn nghênh đón cuộc sống mới, cảm thấy vạn phần mong đợi, bởi vì cô sắp đi vào một thân phận mới.
Từ bạn gái Tiết Nhượng, biến thành vợ.
Bọn họ đều là duy nhất với nhau.
Trương Lam kéo Tiết Nhượng qua, mặc đồng phục cử nhân chụp ảnh, Tiết Nhượng đều tùy theo cô, thời điểm anh tốt nghiệp, Trương Lam cũng cùng anh chụp rất nhiều, khi đó, cảm xúc còn chưa có sâu như vậy, nhưng đến khi Trương Lam muốn tốt nghiệp, cuộc sống đi vào quỹ đạo, loại cảm giác này mới sâu hơn.
Anh đưa tay, chặn ngang bế cô lên, ôm tư thế công chúa, làm cho người xung quanh kêu lên.
Trương Lam cười giơ tay, trên tay của cô có đeo hai chiếc nhẫn kim cương, lóe sáng lên, một cái là thời điểm bọn họ gặp lại cô tùy ý nhìn anh mua, một cái là chiếc nhẫn đính hôn, đều là nhẫn kim cương carat lớn, các cô gái chung quanh nhìn thấy rất hâm mộ, người ta tốt nghiệp một cái liền kết hôn, còn là một anh chàng đẹp trai như vậy, có tiền có nhà có xe có hết thảy.
Các cô còn phải cố gắng phấn đấu.
Đời người không so được, Tiết Nhượng khom người, chặn lại nụ cười trên môi Trương Lam.
Cám ơn em, cũng cám ơn anh.
Không có bỏ lỡ đối phương.
Tiệc tốt nghiệp, huyên náo rất lâu, Trương Lam uống say, đi xiêu xiêu vẹo vẹo, đến tiểu khu nhà mình, còn hừ lên "Em luôn lặng lẽ chờ đợi ở phía sau anh, rất muốn nhìn thấy nụ cười lơ đãng của anh, có lẽ anh không hiểu được lòng em, em sẽ cố gắng khiến anh cảm động. . . ."
Hát khá dễ nghe, vào thang máy, Trương Lam ôm lấy cổ Tiết Nhượng, gọi: "Chồng."
"Ừ."
"Em tốt nghiệp rồi, có thể làm vợ anh."
"Ừ."
Tiết Nhượng hôn cô.
Điện thoại di động trong túi của cô vang lên, Trương Lam cầm lên, mở ra, ấn loa ngoài, giọng Annie từ bên kia vang lên, líu ríu còn có tiếng kêu của Nha Nha nhà cô, "Dì ~ ~ mẹ nuôi ~ ~" Giọng nữ khả ái mềm nhũn, Trương Lam thanh tỉnh đôi chút, trả lời: "Ai, Nha Nha mẹ nuôi đây."
" Mẹ nuôi. . . ." Annie đoạt lấy điện thoại di động, nói với Trương Lam: "Chúc mừng cậu tốt nghiệp, Lam Lam, kế tiếp cậu có thể mang thai bảo bảo nha, là con gái đi, trong bụng tớ lại có, lần này chắc là bé trai, chúng ta định thân cho bọn nó. . . "
Trương Lam hơi vui, nói về phía điện thoại: "Cậu có phải là đồ ngốc không vậy, bây giờ được tự do yêu đương."
"Tớ thích ép duyên." Annie hừ hừ nói.
Trương Lam cười lên, Annie hừ hừ nói: "Thật sự đấy, Lam Lam, tớ nói cậu thật sự có thể mang thai, bây giờ không mang thai chờ đến khi cậu bận công việc lại không có thời gian."
Cô ấy là một người phụ nữ có thai cũng không quá quan tâm đến người khác có mang thai hay không, chủ yếu chỉ là muốn có một người bạn, ban đầu cô ấy năm thứ nhất đại học bất ngờ mang thai, mờ mịt, lại chỉ có một mình cô ấy, bên cạnh đều là những người tràn ngập thanh xuân, tư vị kia. . .
Bây giờ tốt lắm, mọi người cũng tốt nghiệp, cô ấy cũng vừa có, thế nào cũng muốn mấy người Trương Lam cùng nhau mang thai, Long Ngọc năm trước gả cho Phan Vĩ, bây giờ mỗi ngày đều bị Annie giục sinh.
Long Ngọc mỗi lần đều gửi tin nhắn cho Trương Lam: "Tớ hôm nay bị Annie làm phiền chết, cậu ấy lại ép tớ mang thai."
". . . Cô ấy mang thai lại muốn chúng ta cùng mang thai, tớ không cần để ý đến cô ấy."
"Cậu không biết tớ buổi tối mỗi ngày chuẩn bị cùng Phan Vĩ nghỉ ngơi, đều cảm giác được thanh âm Annie thúc giục ở một bên tai, quả thực giống như ma âm vậy, quá khủng bố."
Trương Lam bên này cười đến lợi hại, ra thang máy cũng không đi, Tiết Nhượng cúi người bế cô lên, Trương Lam thấy cổ áo Tiết Nhượng bị cô dày vò mở ra, xương quai xanh lộ ra, cô tiến người lại gần, hôn một cái, hỏi: "Chồng, anh ở trong công ty, có phải cũng mặc như vậy hay không?"
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Edit ] Cho tớ mượn bài tập chép với !!!
HumorTên truyện: Cho tớ mượn bài tập chép với Tên gốc: Bài Tập Cho Ta Mượn Sao Sao Tác giả: Bán Tiệt Bạch Thái Thể loại: Đô thị tình duyên, thanh xuân vườn trường, tình yêu duy nhất, HE Convert: 71 chương đã hoàn. Edit: Đang tiến hành Poster: @tiemtapho...