* Thất niên chi dương (七年之痒): thành ngữ của Trung Quốc, ý nói 7 năm là cột mốc mà người ta nói rằng tình cảm trở nên phai nhạt, dễ có sự phản bội. Nếu vượt qua ngưỡng bảy năm này thì coi như bách niên giai lão, bên nhau trọn đời; bằng không thì xa nhau vĩnh viễn, muôn thuở không thể tái hợp.
Sau khi sinh ra Trương Lam, ngày đó bầu trời quang đãng an lành, ở giữa không trung hiện lên đám mây bảy màu, tiểu công chúa Trương Lam, ở trong ngực ba cô, vùng vẫy một chút, liền hôn ba cô một cái.
Đơn giản ấm áp như vậy làm cho tâm mọi người đều mềm nhũn, Trì Bình vui vẻ yên tâm may mà ban đầu không có đem Trương Lam đi phá, mới có thể nhìn thấy một bảo bối đáng yêu như vậy.
Hai vợ chồng nhìn chằm chằm mặt con gái, nhìn mãi cũng không muốn rời.
Trương Lam xoay người, áo vén lên, lộ ra cái bụng, đáng yêu không chịu được, Trì Bình lập tức ngồi xuống, kéo cái chăn cho cô, hừ nói: "Chỉ biết lộn xộn."
Trương Lam không nói, liền chôn ở trong ổ chăn.
Trương Trọng Cảnh đột nhiên thở dài: " Anh hy vọng Lam Lam của chúng ta sẽ không phải chịu bất kỳ tổn thương gì, vĩnh viễn hoạt bát xinh đẹp như vậy, đáng yêu như vậy."
Trì Bình nắm tay Trương Lam, nói: "Em cũng hy vọng, em hy vọng con bé lớn lên chậm một chút, nhưng con bé đã đến tuổi yêu đương, anh nói xem, Tiết Nhượng sẽ làm con bé bị thương sao?"
Lời này cũng hỏi Trương Trọng Cảnh.
Yêu, hoặc là ngọt, hoặc là khổ, hoặc là chua, ai có thể vĩnh viễn sẽ ngọt ngào như vậy.
Trương Trọng Cảnh nhẹ giọng nói: "Hẳn là sẽ không ."
Trì Bình: " Sẽ không làm sao?"
"Anh tin chắc, vẫn là sẽ không."
Trì Bình không lên tiếng, sau một lát, mới cùng Trương Trọng Cảnh ra khỏi phòng, thuận tiện giữ lại một ngọn đèn nhỏ cho Trương Lam, cẩn thận đóng cửa lại.
Trương Lam một đêm ngủ ngon, ngày thứ hai tỉnh lại, vươn người, khoát tay nhìn chiếc nhẫn trên ngón tay, cô lại cười khanh khách, cô nhảy xuống giường, đi đến tủ quần áo tìm quần áo, sau đó phóng tới phòng tắm, thay quần áo mới đi ra, xuống lầu cùng cha mẹ ăn điểm tâm.
Trì Bình nhìn cô chạy từ trên tầng xuống, thật sự sốt ruột: "Đi bộ cho tốt, ai bảo con chạy nhảy."
Trương Lam le lưỡi, cười híp mắt cọ cọ lên người Trì Bình, ngồi xuống, Trì Bình nhẹ nhàng liếc mắt trừng cô một cái: "Xuống cầu thang đi thật cẩn thận, đừng chạy nhảy."
"Đã biết ạ." Trương Lam bĩu môi làm nũng.
Trì Bình xụ mặt lập tức cũng mềm nhũn, Trương Trọng Cảnh gấp báo lại, uống một ngụm sữa, hỏi Trương Lam: "Hôm nay ba với mẹ con đều có thời gian rảnh ở nhà cùng con hay là muốn đi đâu chơi?"
"Ở nhà đi!" Trương Lam nói, thời tiết lạnh như vậy cô không muốn ra khỏi cửa.
"Được."
Trương Trọng Cảnh nói: "Chờ chút nữa cùng cha chơi một ván cờ vây."
"A?" Trương Lam lắc đầu: "Để cho mẹ cùng ba chơi, con không biết chơi đâu."
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Edit ] Cho tớ mượn bài tập chép với !!!
Hài hướcTên truyện: Cho tớ mượn bài tập chép với Tên gốc: Bài Tập Cho Ta Mượn Sao Sao Tác giả: Bán Tiệt Bạch Thái Thể loại: Đô thị tình duyên, thanh xuân vườn trường, tình yêu duy nhất, HE Convert: 71 chương đã hoàn. Edit: Đang tiến hành Poster: @tiemtapho...